Thượng Quan Sinh tự là Ðồng Khanh, tên là Tiêu, người Lạc Dương, lúc còn bé theo cha đi làm quan ở Tỉnh An Huy, lớn lên tinh thông học thuyết của Thân Bất Bại và Hàn Phi Tử, được Thái Thú tỉnh Chung Ly mời đến làm mạc khách trong phủ, phụ trách xét đoán các vụ án. Hai người rất là tâm đầu ý hợp. Sinh dung mạo trông bảnh bao đẹp đẽ, lại giỏi tô điểm trang sức, tính tình hào sảng khẳng khái, thích kết giao bạn bè, nhưng vì quá kén vợ nên dù. | Dạ Đàm Tùy Lục Thượng Quan Sinh Thượng Quan Sinh tự là Đồng Khanh tên là Tiêu người Lạc Dương lúc còn bé theo cha đi làm quan ở Tỉnh An Huy lớn lên tinh thông học thuyết của Thân Bất Bại và Hàn Phi Tử được Thái Thú tỉnh Chung Ly mời đến làm mạc khách trong phủ phụ trách xét đoán các vụ án. Hai người rất là tâm đầu ý hợp. Sinh dung mạo trông bảnh bao đẹp đẽ lại giỏi tô điểm trang sức tính tình hào sảng khẳng khái thích kết giao bạn bè nhưng vì quá kén vợ nên dù đã hai mươi tuổi mà vẫn ở không chưa thành gia thất. Thái thú vốn người họ Kim thuật giả không nhớ tên gọi là gì thấy Sinh như vậy muốn tặng chàng một người tỳ nữ nhưng chàng không nhận. Chừng xảy ra vụ người nữ tỳ thông gian với một người nam bộc việc bại lộ liên lụy cả đến người vợ Thái Thú khiến ông tức giận đích thân đứng ra điều tra xét xử vụ án. Sinh phải hết sức hòa giải dàn xếp. Một mặt cấp tiền cho người nam bộc trốn đi. Mặt khác xin lại Thái Thú người tỳ nữ rồi cho đi lấy chồng khác. Sau đấy lại xây ra vụ có người con gái nhà đại phú ở trong thành lấy chồng ba tháng mà sinh con cha mẹ chồng xấu hổ uất ức kiện đến Thái Thú. Thái Thú định dùng những hình phạt tàn khốc để điều tra vụ án nhưng Sinh vội vã can ngăn rồi âm thầm kín đáo tra hỏi té ra chàng rể trước đó từng leo trộm tường vào khuê phòng của người con gái ngủ chung với nàng có chứng cứ xác thực . Vì thế vụ án được xếp lại. Kim thái thú có đứa con trai thường ngày lêu lổng hung hãn nghi ngờ Sinh ăn hối lộ phao ngôn phỉ báng chàng. Thái Thú cũng có bụng hoài nghi thỉnh thoảng buông ra những lời nói bóng gió hài hước. Sinh thấy vậy cũng bực mình dủ áo từ giã bỏ đi. Nhưng trời đất mang mang vô định Sinh không biết đi đâu ý muốn đến viên quan Trung Thừa ở Sơn Đông trước kia là bạn đồng khoa với tiên phụ chàng để nhờ tiến dẫn tìm đường độ nhật. Khi đến nơi chẳng may viên quan Trung đã quá cố. Sinh bất đắc dĩ đành bỏ hết tiền trong túi ra làm lộ phí ngao du sơn thủy các thắng cảnh Bồng Lai hải thị Thái Sơn nhật xuất Khổng Miếu văn bia. Không đâu là