Đoán Án Kỳ Quan - Tập 1 - Chương 1 (A)

Đoán Á Chỉ bởi hoa cười miệng mới cười. Hoàng oanh thánh thót hót đôi hồi Trên quầy sẵn rượu say vài chén Thiên hạ núi sông thay dạo chơi. Hãy mơ mắt ra nhìn thế cuộc. Giãi tấm lòng ta đón sự đời. Lắng nghe câu chuyên còn tươi rói. Khuây khoa lòng buồn cũng phải nguôi. Tôi làm bừa mấy câu thơ, không phải khuyên người ta sống phóng đãng, nghe chuyện cười để sống qua ngày, mà khuyên người ta mở rộng tấm lòng, đừng gian ác, xảo trá. Không nên lúc nào cũng tất bật, vội vã,. | Đoán Án Kỳ Quan Tập 1 - Chương 1 A Chỉ bởi hoa cười miệng mới cười. Hoàng oanh thánh thót hót đôi hồi Trên quầy sẵn rượu say vài chén Thiên hạ núi sông thay dạo chơi. Hãy mơ mắt ra nhìn thế cuộc. Giãi tấm lòng ta đón sự đời. Lắng nghe câu chuyên còn tươi rói. Khuây khoa lòng buồn cũng phải nguôi. Tôi làm bừa mấy câu thơ không phải khuyên người ta sống phóng đãng nghe chuyện cười để sống qua ngày mà khuyên người ta mở rộng tấm lòng đừng gian ác xảo trá. Không nên lúc nào cũng tất bật vội vã ngay bữa ăn cũng nhấp nha nhấp nhổm đêm nằm nghĩ ngợi không yên giấc. Sao lại căng thẳng đến như thế Vì họ không tin tất cả là do mệnh chỉ một chút do người . Cho nên cả đời lầm lỡ đến khi sắp từ giã cõi đời mới biết là sai. Tôi với bạn đều là những người mắt sáng tai lành ấy cũng là do đời trước tu nhân tích đúc. Nếu biết sống yên phận giữ mình nghe theo lời người tốt thì nhất định không đến nỗi đói rét. Còn một số người mù lòa tàn tật đáng thương phần lớn là do may rủi. Chuyện kể rằng thời Gia Tĩnh thành Nam Kinh có một người mù ban ngày xem bói ban đêm lại đi đánh bạc. Đã ở tuổi trung niên nhưng Dương Liễu Tiên vẫn là người chưa vợ. Anh ta thường ân hận rằng kiếp trước do mình không tu nhân tích đức nên kiếp này phải chịu nỗi mù lòa. Anh không dám mơ tưởng tới cuộc sống giàu có mà chỉ cam lòng sống dựa vào người cậu. Một hôm vào buổi tối mấy người bạn kéo anh đến nhà đãi rượu chơi tới mãi tận nửa đêm mới về. Đi được nửa chừng ba người bạn rẽ sang lối khác còn Liễu Tiên lọc cọc chống gậy lần đường về nhà. Anh nghĩ hôm nay ăn quá no đêm mình phải đánh một giấc cho đã mắt. Đang men theo đường về nhà bỗng nhiên vấp phải vật gì làm anh suýt ngã. Liễu Tiên cúi xuống sờ thì đó là một chiếc bao. Anh ngồi lên bao đợi một lúc lâu song vẫn không thấy tiếng người đi tới. Liễu Tiên mang chiếc bao ấy về nhà. Thằng nhỏ ra mở cửa trời tối quáng mắt nó chẳng nhìn thấy Liễu Tiên cầm gì. Đặt chiếc bao lên giường Liễu Tiên cũng cởi áo đi ngủ luôn. Đến canh năm Liễu Tiên trở dậy lấy chiếc áo xanh

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.