Vào chuyện - Giá cô thiên: Dâu gai rợp lá xanh mơn mởn Tằm xuân ăn rỗi tiếng rào rào Vũ Môn dập dềnh hoa đào sóng Nguyệt Điện xuân sang quế ngát hương Chim bằng sải cánh về biển Bắc Chim phượng bay theo hướng mặt trời. Tay mang kiếm, sách, đường xa lắc Thanh vân dặm thẳng lại ra di Thương tay sĩ tử sao bận rộn. Hàm Dương cách Trường An bốn mươi lăm dặm, một người tên là Vũ Văn Thụ, liền trong ba kỳ thi đều tới Trường An ứng thí. Vậy mà trong ba. | Đoán Án Kỳ Quan Chương 6 Hòa Thượng Viết Thư Tình Vào chuyện - Giá cô thiên Dâu gai rợp lá xanh mơn mởn Tằm xuân ăn rỗi tiếng rào rào Vũ Môn dập dềnh hoa đào sóng Nguyệt Điện xuân sang quế ngát hương Chim bằng sải cánh về biển Bắc Chim phượng bay theo hướng mặt trời. Tay mang kiếm sách đường xa lắc Thanh vân dặm thẳng lại ra di Thương tay sĩ tử sao bận rộn. Hàm Dương cách Trường An bốn mươi lăm dặm một người tên là Vũ Văn Thụ liền trong ba kỳ thi đều tới Trường An ứng thí. Vậy mà trong ba kì thi anh ta đều không đỗ. Vợ là Vương Thị thấy chồng thi trượt trở về làm một bài từ chuyên nói về chồng thi hỏng. Đầu đề bài từ là Vọng Giang Nam. Bài từ ấy như sau Chàng ôm hận mang về nghiên bút. Hoài công nghiền ngẫm dã bao năm Uổng phí sức sôi kinh nấu sư. Tủi hổ bút nghiên Đầm đìa nước mắt. Thiếp buồn đơn độc thuyền một chiếc Chẳng dám mong bia đá bảng vàng. Tháng ngày nhan sắc phôi pha Cam phận nương thân xóm vắng. Ý vẫn chưa hết Vương thị nhìn chồng lại làm thêm bốn câu thơ Chàng thường tự đắc khoe tài giỏi Cớ sao thi trượt phải trở về. Lần sau chàng nhớ về đêm nhé Về ban ngày thiếp xấu hổ chàng ơi. Giải nguyên Vũ Văn từ đó phẫn chí nghĩ Thi không đỗ nhất định không về . Tới kì thi năm sau Vũ Văn thi đậu cứ ở lì Trường An không về nữa. Vợ Vương thị thấy thế nghĩ rằng Ta từng làm thơ chế giễu chàng bởi thế chàng không về . Vương thị hèn viết một phong thư bảo quản gia Vương Cát - Anh hãy giúp ta đưa phong thư này cho chàng. Trong bút thư trước hết nói chuyện thăm hỏi sau đó làm một bài từ đầu đề là Nam Kha tư. Lời bài từ như sau Đêm qua thiếp thấy hoa đèn nở Sáng nay chim thước hót trên cành. Quả nhiên cánh én từ xa tới Báo tin chàng thi đỗ về kinh. Nỗi buồn xưa cũ xua tan hết Vui mới hân hoan rạng mặt mày. Thiếp xưa lầm trách chàng thua kém Khiến chàng hờn giận chẳng về quê. Sau bài từ Vương Thị lại viết thêm bốn câu thơ