Truyện Thủy Hử - Hồi 11

Ngày mai Lâm Xung xách đao xuống núi cho lâu la đưa qua sông, rồi ngồi nơi đường vắng chờ người qua lại đặng có ra tay, song chờ đã trót ngày mà không thấy một người nào đi ngang qua đó. Lâm Xung mặt buồn dàu dàu trở về sơn trại . Vương Luân hỏi rằng : - Vậy chớ danh trạng có hay chưa ? Lâm Xung thưa rằng : - Tôi chờ từ sớm mai tới chiều không thấy ai đi qua hết. Vương Luân nói : - Nếu đúng kỳ mà không có danh trạng ,. | Thủy Hử Hồi 11 Lương Sơn Bạc Lâm Xung nương náu Biện Kinh thành Dương Chí trẩy sang Ngày mai Lâm Xung xách đao xuống núi cho lâu la đưa qua sông rồi ngồi nơi đường vắng chờ người qua lại đặng có ra tay song chờ đã trót ngày mà không thấy một người nào đi ngang qua đó. Lâm Xung mặt buồn dàu dàu trở về sơn trại . Vương Luân hỏi rằng - Vậy chớ danh trạng có hay chưa Lâm Xung thưa rằng - Tôi chờ từ sớm mai tới chiều không thấy ai đi qua hết. Vương Luân nói - Nếu đúng kỳ mà không có danh trạng thì ngươi đừng có trở lại đây nữa. Lâm Xung nghe nói lại càng buồn bực lắm. Ngày thứ hai Lâm Xung lại xách đao xuống đó mà chờ chờ tới đứng bóng mới thấy một tốp thương khách hơn ba trăm người đầu kia đi lại . Lâm Xung không dám xông ra phải để cho tốp ấy đi qua tuốt. Lâm Xung lạt ngồi đó chờ cho đến chiều cũng không thấy một người nào đi qua đó nữa . Lâm Xung túng phải xuống thuyền trở về trại. Vương Luân thấy Lâm Xung về không thì hỏi Lâm Xung rằng - Từ ra ngày nay nhà ngươi cũng về không nữa sao Lâm Xung thở ra không nói chi hết. Vương Luân cười rằng - Còn có một ngày nữa thì đúng kỳ vậy ngươi hãy quảy gói đem theo cho sẳn như đến chiều mai kiếm không đặng danh trạng thì quảy gói đi luôn đừng có trở lên đây làm chi cho thất công ta nữa . Lâm Xung nghe nói thì mặt buồn dàu dàu trở vào phòng khách mà than rằng - Ây cũng vì bị Cao Cầu hảm hại cho nên mới lưu lạc ra thân khổ sở như vầy Đêm ấy Lâm Xung nằm không an giấc. Ngày thứ ba Lâm Xung quảy gói xách đao xuống núi qua sông rồi đi lại đường Đông Sơn mà chờ chờ cho đến xế cũng không thấy ai đi qua hết. Lâm Xung đương ngồi than thở xảy thấy một người gánh một gánh đi phía đường kia xa xa. Lâm Xung lật đật chạy ra thì người ấy bỏ gánh chạy trở lại. Lâm Xung rượt theo không kịp bèn đứng lại than rằng - Mạng cùng dữ a Đã ba ngay mới gặp một người lại rượt theo không kịp Thôi ta cũng lấy gánh này đặng chiều lại sề đem về nạp họa may người có rộng lòng trừ cái danh trạng cho ta chăng Bèn quảy gánh trở lại giao cho lâu la đặng chúng nó

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
16    84    1    03-07-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.