Nói về ải Tị Thủy, Hàng Vinh nghe tin Tô Hộ đầu Châu thì thất kinh, liền viết biểu dâng về Triều Ca cấp báo. Ngày ấy gặp lúc quan đại phu Phương Kiển Xuân thâu sớ , xem thất kinh mắng lớn : - Tô Hộ chịu ơn vua, lẽ nào bán chúa cầu vinh, thật không phải kẻ nhân nghĩa trên đời vậy. | Hứa Trọng Lâm Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 62 Trương Sơn kế tiếp việc chinh Tây Nói về ải Tị Thủy Hàng Vinh nghe tin Tô Hộ đầu Châu thì thất kinh liền viết biểu dâng về Triều Ca cấp báo. Ngày ấy gặp lúc quan đại phu Phương Kiển Xuân thâu sớ xem thất kinh mắng lớn - Tô Hộ chịu ơn vua lẽ nào bán chúa cầu vinh thật không phải kẻ nhân nghĩa trên đời vậy. Mắng rồi ôm sớ vào cung tìm hỏi quan thị ngự - Chẳng hay Thiên Tử ngự tại đâu Quan Thị Ngự thưa - Thiên tử đang ở tại lầu Trích Tinh. Phương Kiển Xuân đến dưới lầu đợi chỉ. Tả hữu xem thấy tâu lại . Trụ vương truyền đòi vào. Kiển Xuân vào làm lễ ra mắt . Trụ Vương phán hỏi - Khanh có chuyện gì cần tâu với trẫm đó Phương Kiển Xuân tâu - Quan Tổng binh ải Tị Thủy là Hàng Vinh vừa dâng sớ về triều báo tin Phong Thần Diễn Nghĩa Ký châu hầu Tô Hộ đã đầu Cơ Phát rồi. Hạ thần trộm nghĩ Tô Hộ chịu ơn thiên tử rất dày nay lại đầu hàng địch tội không phải nhỏ. Trụ vương tiếp lấy tờ sớ xem xong nổi giận hét lớn - Tô Hộ là hàng quốc thích được trẫm trọng đãi mười phần mà còn bỏ trẫm đầu giặc thì biết còn ai tin được nữa . Thôi khanh hãy lui ra để trẫm liệu định. Lúc ấy Đắt Kỷ núp sau màn hiểu rõ sự tình đợi Phương Kiển Xuân đi rồi liền bước ra quì mọp trước mặt Trụ Vương khóc lớn nói - Thiếp ở chốn thâm cung nhờ ơn vua yêu dấu dẫu nghiền xương lốc thịt đền bù vẫn chưa xứng đáng. Nay chẳng biết cha thiếp nghe lời ai mà đầu Châu thật tội đáng tru di cả họ. Xin bệ hạ chém đầu thần thiếp bêu ngoài cửa thành mà chịu tội với thiên hạ họa may bá quan trăm họ thấy được đức công minh của Bệ hạ mà trọng xã tắc trải lòng trung. Đó là thần thiếp đem chúc ơn mọn đáp lại thâm ân rồi cúi mặt trên đầu gối của Trụ vương khóc thảm thiết . Trụ vương xem thấy động lòng đở Đắt Kỷ dậy và nói - Ái khanh ơi Tô Hộ đầu Tây Kỳ chẳng liên can gì tới khanh cả vì ái khanh lâu nay ở trong thâm cung làm sao rõ được lòng cha. Ái khanh hãy đứng dậy đừng buồn rầu mà hao tổn tinh thần. Dầu trẫm có mất hết giang sơn cũng không phải do ái khanh mà sợ. Đắt Kỷ lau nước mắt