Hà Thái Hoài vẫn còn sống. Đó là điều đầu tiên đang gây kinh ngạc cho chính bản thân Hà Thái Hoài. Tiếp đó, khi Hà Thái Hoài tự ngồi bật dậy, do xung quanh chỉ là bóng đêm đen dày đặc nên Hà Thái Hoài chỉ có thể dùng tay sờ soạn khắp người. | Cổ Long Xích Long Châu Chương 7 Tuyệt Minh Cốc Hà Thái Hoài vẫn còn sống. Đó là điều đầu tiên đang gây kinh ngạc cho chính bản thân Hà Thái Hoài. Tiếp đó khi Hà Thái Hoài tự ngồi bật dậy do xung quanh chỉ là bóng đêm đen dày đặc nên Hà Thái Hoài chỉ có thể dùng tay sờ soạn khắp người. Thì điều thứ hai đang gây kinh ngạc cho Hà Thái Hoài là khắp thân gã tuy vẫn đau như dần nhưng dường như tất cả đều nguyên vẹn. Chứng tỏ cái đau đang âm ỉ đến với Hà Thái Hoài chỉ là nỗi đau do bị nhân vật sứ giả Huyết Ma Cung quật quá nhiều kình vào chứ không phải do làn nước nóng từng làm bỏng da thịt Hà Thái Hoài gây ra. Chưa hết khi Hà Thái Hoài tự tay khe khẽ chạm vào từng lớp da bên ngoài thì một sự thật hiển nhiên khác mới làm cho bản thân Hà Thái Hoài kinh ngạc tột cùng. Đó là da dẻ toàn thân Hà Thái Hoài vẫn mịn màng ở những chỗ cần phải mịn màng và phẳng phiu ở những vị trí từng có lớp da phẳng phiu. Quái lạ không lẽ việc ta rơi vào làn nước nóng lại không gây chút hậu quả nào cho ta Xích Long Châu Khó tin đây là sự thật Hà Thái Hoài chầm chậm đứng lên và quay đầu nhìn quanh. Mọi chỗ Hà Thái Hoài vừa đưa mắt nhìn đều tối đen khiến Hà Thái Hoài có cảm giác bản thân gã đang ở một nơi nào khác chứ không phải đang ở Tuyệt Minh Cốc. Vì rằng nếu đây là Tuyệt Minh Cốc thì chí ít gã cũng nhìn thấy động khẩu chỗ mà gã từng nhìn thấy nhiều loạt chưởng kình của nhân vật sứ giả Huyết Ma Cung quật bay vào. Đằng này đến một mẩu ánh sang nhỏ cũng không hề có tợ như gã đang rơi vào một cõi y minh một nơi hoàn toàn tối tăm và là nơi có những u hồn vất vưởng mới được quyền lưu ngụ mà thôi. Hay là ta đã chết mà vì mơ tưởng hão huyền nên mới nghĩ là ta vẫn còn sống Sợ đó là sự thật Hà Thái Hoài tự giẫm mạnh chân vào nền đá dưới chân. Soạt Tiếng động chạm vang lên thật khác lạ khiến Hà Thái Hoài trân cứng người. Phải một lúc lâu sau đó Hà Thái Hoài mới dám thu hết đởm lược để ngồi xuống và dừng tay sờ tìm xem vật gì vừa dẫm đã tạo ra thanh âm kỳ lạ. Một bộ y phục Hà Thái Hoài chỉ dám kêu thầm .