Tỉnh lại và ngơ ngác nhìn quanh, sau đó Hà Thái Hoài vội vã đứng lên khi phát hiện không chỉ có một mình Hà Thái Hoài ở đây. Tuy nhiên, Hà Thái Hoài vừa mới đứng lên bỗng tự đưa tay ôm ngực lảo đảo : - Ôi chao ! Sao khắp thân thể ta đau đớn thế này ? | Cổ Long Xích Long Châu Chương 12 Tiếp Nhận Công Phu Tỉnh lại và ngơ ngác nhìn quanh sau đó Hà Thái Hoài vội vã đứng lên khi phát hiện không chỉ có một mình Hà Thái Hoài ở đây. Tuy nhiên Hà Thái Hoài vừa mới đứng lên bỗng tự đưa tay ôm ngực lảo đảo - Ôi chao Sao khắp thân thể ta đau đớn thế này Chưa hết mắt vừa nhìn thấy vũng huyết tuy đã khô nhưng vẫn hiển hiện ngay bên chân Hà Thái Hoài vụt trợn mắt - Là máu huyết của ai Nếu là của ta thì tại sao ta chợt thổ huyết Hay là. Hà Thái Hoài đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn vào lòng động khẩu nơi đang có nhân vật thứ hai tình cờ cũng hiện diện ở một nơi đáng lẽ không có ai khác ngoài Hà Thái Hoài là có quyền hiện diện. Hà Thái Hoài lẩm nhẩm - Nếu bảo là do lão trượng đó đã bất ngờ hạ thủ ta thì tại sao lão vẫn bình yên ngủ không chút lo ngại nào rằng ta do chưa chết nên có thể tỉnh lại bất kỳ lúc nào để tha hồ lập lại điều lão đã gây ra cho ta Xích Long Châu Nhặt một hòn sỏi Hà Thái Hoài gắng gượng ném vào lòng động khẩu - Này có phải lão vừa bất ngờ. Hà Thái Hoài chợt dừng lời vì nhận ra cách nằm quá ư kỳ lạ của nhân vật nọ. Lão như đang bị trọng thương Hơi thở lão quá mong manh chắc chắn là đã bị nội thương nghiêm trọng. Là ai hạ thủ lão sau khi hoặc trước khi hạ thủ ta. Không lẽ vẫn có lối khác để tiến vào đây mà chẳng cần vượt qua Mê Hoa Ảo Tiên Bồng Lo lắng tột cùng Hà Thái Hoài ngồi phục xuống và dáo dác nhìn quanh. Mãi một lúc lâu vẫn không phát hiện động tĩnh gì gọi là khả nghi Hà Thái Hoài vừa ngồi vừa di chuyển thật khẽ về phía động khẩu. Tất cả vẫn yên tĩnh cho dù Hà Thái Hoài đã chui vào lòng động khẩu. Đưa tay chạm vào uyển mạch tay của lão trượng ốm yếu nọ Hà Thái Hoài nhẹ thở phào khi phát hiện mạch của lão trượng vẫn còn tương đối đều đặn. Lay lay lão trượng Hà Thái Hoài gọi - Lão trượng lão trượng Đầu tóc nhơ bẩn và bạc phơ của lão trượng rốt cuộc cũng lay động - Nước. nước. Không thể tìm nước ở đâu ra một khi trong lòng động khẩu hầu như trống rỗng Hà Thái Hoài vội vã chạy thậm thịch về phía có dòng suối lờ đờ