Những năm cuối đời của Tần Thủy Hoàng rất vô vị buồn chán, ông ta đi du lãm khắp nơi. Hôm đó, đoàn xe đi vào huyện Dương Võ, chỉ nhìn thấy con đường rộng mênh mông, hàng thông hai bên đường rậm rạp xanh tươi. Lúc đoàn xe đi qua Bác Lãng Sa, bỗng nhiên có một tiếng động lớn vọng lại, nhanh như chớp một chiếc trùy sắt lao đến, chỉ nhìn thấy chiếc trùy sắt bay sượt qua ngự giá. Cuối cùng, chiếc xe phụ bị đâm trúng, chiếc trùy nặng trịch đó làm cho chiếc. | Mưu Trí Thời Tần Hán Chương 5 Lùi Một Bước Trời Cao Biển Rộng Những năm cuối đời của Tần Thủy Hoàng rất vô vị buồn chán ông ta đi du lãm khắp nơi. Hôm đó đoàn xe đi vào huyện Dương Võ chỉ nhìn thấy con đường rộng mênh mông hàng thông hai bên đường rậm rạp xanh tươi. Lúc đoàn xe đi qua Bác Lãng Sa bỗng nhiên có một tiếng động lớn vọng lại nhanh như chớp một chiếc trùy sắt lao đến chỉ nhìn thấy chiếc trùy sắt bay sượt qua ngự giá. Cuối cùng chiếc xe phụ bị đâm trúng chiếc trùy nặng trịch đó làm cho chiếc xe lung lay lắc lư. Tần Thủy Hoàng đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên xe ngự giá nghe thấy tiếng động lớn liền giật mình sợ hãi. Các võ sĩ tùy tùng vội vàng vây lại một người cầm chiếc trùy sắt lên bẩm báo với ông ta. Tần Thủy Hoàng hầm hầm tức giận lập tức hạ lệnh truy bắt. Nhưng đã 10 ngày trôi qua mà bóng dáng tên thích khách vẫn không thấy đâu. Kẻ mưu sát là Trương Lương - mưu sĩ quan trọng của Hán Vương Lưu Bang trong thời kỳ Hán Sở tranh hùng - một nhân vật làm mưa làm gió sau này. Trương Lương xuất thân từ tầng lớp quý tộc của nước Hàn. Lúc Tần diệt Hàn ông ta vẫn còn là một thiếu niên. Một Trương Lương tinh lực đang mạnh một lòng muốn trả mối thù diệt Hàn. Ở Hoài Dương một người hào hiệp tên là Thương Hải Quân đã tìm cho ông ta một đại lực sĩ và bí mật đúc một chiết trùy sắt nặng 120 cân. Khi ông ta nghe được tin đoàn xe của Tần Thủy Hoàng sẽ đi qua nơi này liền cùng với đại lực sĩ mai phục ở bên đường cái của Bác Lãng Sa. Lúc đoàn xe đi qua đại lực sĩ gắng sức phóng chiếc trùy đi. Không ngờ lực phóng đi quá mạnh chiếc trùy lại đâm nhầm vào xe phụ. Trương Lương báo thù không thành đành mai danh ẩn tích lưu lạc giang hồ. Một hôm Trương Lương đi lên một chiếc cầu. Có một cụ già khoảng 70 - 80 tuổi tiến lại gần ông ta thủng thẳng nói Này cậu vớt hộ tôi chiếc giày . Hóa ra giày của cụ già rơi xuống nước. Trương Lương định nổi cáu nhưng ông ta lại kìm lại. Cụ già nói tiếp Cậu giúp tôi đi giày . Trương Lương vớt giày cho ông già rồi lại giúp ông đi giày. Cụ già đã không