Dư Hữu Đạt dạy học ở nhà Ngu Lương, theo thường lệ cứ sáng đi chiều về. Hôm ấy Hữu Đạt dậy sớm, rửa mặt xong, uống trà định sang lớp học. Nhưng vừa ra đến cửa thì thấy ba người cưỡi ngựa đến. Tất cả xuống ngựa chào mừng Dư Hữu Đạt, Hữu Đạt hỏi: - Có việc gì mà chúc mừng thế? Những người báo tin đưa ra một tờ giấy báo rằng Dư Hữu Đạt đã được bổ làm huấn đạo ở Huy Châu, Dư rất mừng rỡ, mời họ ăn cơm, uống rượu rồi cho. | NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 48 Phủ Huy Châu liệt phu chết theo chồng Đền Thái Bá hiền xưa ghi việc cũ Dư Hữu Đạt dạy học ở nhà Ngu Lương theo thường lệ cứ sáng đi chiều về. Hôm ấy Hữu Đạt dậy sớm rửa mặt xong uống trà định sang lớp học. Nhưng vừa ra đến cửa thì thấy ba người cưỡi ngựa đến. Tất cả xuống ngựa chào mừng Dư Hữu Đạt Hữu Đạt hỏi - Có việc gì mà chúc mừng thế Những người báo tin đưa ra một tờ giấy báo rằng Dư Hữu Đạt đã được bổ làm huấn đạo ở Huy Châu Dư rất mừng rỡ mời họ ăn cơm uống rượu rồi cho tiền để họ về. Sau đó Ngu Lương và bà con bạn bè cũng đến mừng. Dư Hữu Đạt lo bận việc tiếp khách mất mấy ngày rồi thu xếp để đến An Ninh lính bằng. Lĩnh bằng xong Hữu Đạt đem gia đình đến nơi làm việc. Hữu Đạt mời Hữu Trọng cùng đi với mình. Hữu Trọng nói - Lương anh chẳng bao nhiêu. Khi anh đến đấy sợ không đủ chi dùng. Em ở nhà thôi. Hữu Đạt nói - Hai anh em ta gặp được nhau ngày nào là quí ngày ấy. Trước đây hai ta đều phải đi dạy học các nơi có khi hàng năm không gặp mặt nhau. Nay chúng ta đã già rồi chỉ mong anh em được sống với nhau cho lâu dài chứ việc no hay đói thì ta sẽ bàn sau. Làm quan lẽ nào chẳng hơn dạy học ở nhà riêng sao Em cứ đi với anh. Dư Hữu Trọng bằng lòng thu xếp hành lý cùng đến Huy Châu. Vì Hữu Đạt là một nhà văn rất nổi tiếng mọi người ở Huy Châu đều biết cho nên ông đến đấy làm quan nhân dân Huy Châu nghe tin đều mừng rỡ. Sau khi đến nhậm chức mọi người thấy Hữu Đạt tính tình rộng rãi ăn nói tỏ thông suốt cho nên những người tú tài nào chưa đến gặp cũng đều muốn đến. Họ đều thấy mình được một vì thầy sáng suốt. Đến lúc nói chuyện với Hữu Trọng thấy lời nói nào của Hữu Trọng cũng là lời của con người có học vấn mọi người lại càng thêm kính trọng. Ngày nào cũng có mấy người tú tài đến thăm. Hôm ấy Hữu Đạt đang ngồi ngoài nhà sảnh bỗng thấy ở bên ngoài có một người tú tài bước vào. Y đầu đội mũ vuông mình mặc áo màu lam da mặt đen sạm râu lốm đốm bạc tuổi trạc sáu mươi. Người này cầm trên tay một tờ danh thiếp đưa cho Hữu Đạt. Hữu Đạt xem tờ .