Sau khi đã thu xếp cho Vạn thành một người trung thư thực sự, Phượng cũng thu xếp hành lý của mình cùng ba người sai nhân đưa Vạn đến Thai Châu để cho quan tra xét. Bấy giờ là lúc đầu tháng tư, khí trời ấm áp, cả năm người đều mặc áo đơn đi ra cửa Hán Tây gọi thuyền đi thẳng đến Chiết Giang. Họ gọi mãi cũng không có một chiếc thuyền nào đi Hàng Châu, nên phải thuê một chiếc thuyền đi Tô Châu. Đến Tô Châu, Phượng trả tiền rồi thuê thuyền đi. | NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 51 Gái điếm lừa người phụ trăng gió Tráng sĩ cao hứng thử quan hình Sau khi đã thu xếp cho Vạn thành một người trung thư thực sự Phượng cũng thu xếp hành lý của mình cùng ba người sai nhân đưa Vạn đến Thai Châu để cho quan tra xét. Bấy giờ là lúc đầu tháng tư khí trời ấm áp cả năm người đều mặc áo đơn đi ra cửa Hán Tây gọi thuyền đi thẳng đến Chiết Giang. Họ gọi mãi cũng không có một chiếc thuyền nào đi Hàng Châu nên phải thuê một chiếc thuyền đi Tô Châu. Đến Tô Châu Phượng trả tiền rồi thuê thuyền đi Hàng Châu. Thuyền này to gấp rưỡi thuyền đi từ Nam Kinh lên. Phượng nói - Chúng ta không cần một thuyền lớn làm gì chỉ cần hai khoang mà thôi. Phượng trả một lạng tám đồng tiền ở bến để thuê một khoang giữa và một khoang đầu thuyền. Sau đó năm người xuống thuyền đi Tô Châu. Đợi một ngày mới có một người buôn tơ ngồi ở khoang trước. Người này trạc độ hai mươi dáng người rất xinh đẹp chỉ có một gánh hành lý nhưng rất nặng. Đến chiều chủ thuyền cho thuyền đỗ và cắm sào ở một cái bến cách làng độ năm dặm. Người lái thuyền nói với những người chèo thuyền. - Cắm thuyền cho chắc thả hai cái neo xuống chăm sóc các vị hành khách còn tôi đi về nhà một lát. Những người sai nhân ở Thái Châu cười và nói - Chúc ông đi thuận đường xuôi gió nhé Người lái thuyền cười khanh khách rồi đi. Vạn và Phượng lên bờ đi bách bộ. Xa xa thấy khói chiều tan dần ánh trăng chiếu sáng trên mặt nước. Hai người dạo chơi một lát lại lên thuyền nằm ngủ. Họ nghe tiếng nước bì bõm có một chiếc thuyền con chèo ngược dòng sông đến chỗ bên cạnh. Lúc bấy giờ những người chèo thuyền đã đắp chăn ngủ kỹ còn ba người sai nhân thắp đèn đánh bài Vạn trung thư Phượng và người buôn tơ mở cửa sổ ngắm trăng. Trong chiếc thuyền con có một người trạc độ bốn mươi tuổi gầy gò đang cầm sào. Đằng sau là một người con gái mười tám mười chín tuổi đứng bẻ lái. Nhìn thấy ba người đàn ông đang ngắm trăng cô ta nấp vào khoang sau. Được một lát Phượng và Vạn đều đi ngủ chỉ còn khách bán tơ chưa ngủ. Hôm sau lúc