Ba vị Tam Thanh vừa giao chiến với Thông Thiên giáo chủ là do Lão Tử làm phép hiện ra, chỉ trong một giờ thì tan mất. Lão Tử cố làm cho Thông Thiên giáo chủ rối trí mà thôi. Thấy phép mình gần mãn, Lão Tử ngâm lên một bài kệ: Hồng quân truyền phép đạo đa thành, Làm chủ thần tiên độ chúng sanh Biến thử ba hình ai dể biết, Cho hay nguyên khí hóa Tam Thanh Lão Tử ngâm vừa dứt, nghe tiếng chuông inh ỏi, ba ông biến mất chỉ còn một Lão Tử mà. | T 1 rni Ầ T-v X w T 1 Phong Thần Diên Nghĩa Hồi 78 Tây Phương hai vị phá Tru Tiên Ba vị Tam Thanh vừa giao chiến với Thông Thiên giáo chủ là do Lão Tử làm phép hiện ra chỉ trong một giờ thì tan mất. Lão Tử cố làm cho Thông Thiên giáo chủ rối trí mà thôi. Thấy phép mình gần mãn Lão Tử ngâm lên một bài kệ Hồng quân truyền phép đạo đa thành Làm chủ thần tiên độ chúng sanh Biến thử ba hình ai dể biết Cho hay nguyên khí hóa Tam Thanh Lão Tử ngâm vừa dứt nghe tiếng chuông inh ỏi ba ông biến mất chỉ còn một Lão Tử mà thôi Thông Thiên giáo chủ thất kinh nhìn sững bị Lão Tử đập cho ba gậy. Đa Bửu đạo nhơn thấy thầy mình bị đánh nổi giận ngâm Bích du môn đệ học đông đầy Nỡ để cho ai phạm đến thầy Nay quyết trổ tài không lẽ nhịn Cự cùng sư bá một phen này Đa Bửu đạo nhơn ca rồi cầm gươm vào chém Lão Tử Lão Tử cười lớn nói - Hột châu bằng hột thóc cũng chiếu hào quang. Nói rồi đưa gậy ra đỡ và quăng tấm nệm truyền Huỳnh Cân lực sĩ gói Đa Bửu đem bỏ tại đào viên cung Huyền Đô chờ lúc về sẽ xử tội. Huỳnh Cân lực sĩ tuân lệnh dùng tấm nệm ấy bắt Đa Bửu đạo nhơn đem đi. Còn Lão Tử ra khỏi trận trở về Lư Bồng Nguyên Thỉ bước ra đón vào và hỏi - Nay đạo huynh ra trận thế nào Lão Tử nói - Trận dữ ghê hồn phá gấp không được đâu. Tuy vậy ta cũng đã đánh Thông Thiên ba gậy và bắt Đa Bửu đạo nhơn đem về cung Huyền Đô. Nguyên Thỉ nói - Trận này bốn cửa có bốn cây gươm dữ vậy phải có bốn người đại thần thông vào b ốn cửa một lượt thì mới phá nổi. Lão Tử nói - Hai anh em mình phá được hai cửa còn hai cửa nữa thiếu người. Nội trong đám môn đồ chúng ta nhắm không ai vào trận ấy được biết làm sao. Hai vị giáo chủ trầm mặc ngồi buồn không biết phải làm sao giải quyết công việc khó khăn này. Các đệ tử đứng hầu thấy thế đều lo .