Internet là tập hợp một số lượng lớn các hệ thống tự trị AS (có thể nằm ở nhiều vị trí địa lý cách xa nhau) bao gồm nhiều router kết nối với nhau, các router này được quản lý bởi nhà quản trị. Do đó cần phải có một giao thức định tuyến dùng để trao đổi thông tin giữa các AS mà vẫn đảm bảo được đường đi không có loop trong mạng. BGP ra đời để thực hiện nhiệm vụ đó. Phiên bản hiện tại của BGP là BGP-4, BGP-4 được giới thiệu vào năm 1995 và được định nghĩa trong RFC. | Hình vẽ là một ví dụ về MPLS/VPN CSC, nhà cung cấp dịch vụ SP là Carrier khách hàng của mạng MPLS backbone, nó gắn vào mạng backbone tại hai nơi: Site1 và Site2. SP có kết nối đến Internet với site1, tại site2 có khách hàng Internet là Gameonline. Vậy ở đây, SP cung cấp dịch vụ Internet (các loại dịch vụ ISP) trong cùng một VPN đến khách hàng của nó. Do đó, SP mang một số lượng thông tin định tuyến khá lớn giữa các site. SP nhận toàn bộ bảng định tuyến Internet từ upstream ISP trong site1. Nó cũng nhận thông tin định tuyến từ mỗi khách hàng internet mà nó đã cung cấp. Tất cả thông tin định tuyến này cần được mạng backbone phân phối giữa hai router CE1 và CE2. Vậy mạng backbone sẽ bao gồm các route của khách hàng đầu cuối và toàn bộ route Internet. Với số lượng thông tin định tuyến lớn như vậy nên cả hai nhà cung cấp quyết định sử dụng mô hình CSC. Bởi vì SP có thể quảng bá route bên ngoài (external route) giữa các site của nó bằng cách sử dụng BGP-4 và phân phối tất cả các route bên trong (internal route) đến router PE1 bằng cách sử dụng giao thức định tuyến động hay định tuyến tĩnh.