Cô Nguyệt Minh thúc ngựa phóng nhanh trên quan đạo ngày đêm không ngừng, liên tục đến bảy ngày sau, lúc này chỉ còn một giờ nữa là đến Đại Giang. Lời Phụng công công nói, câu nào thật, câu nào giả? Cô Nguyệt Minh không xác định được. | Vân Mộng Thành Chi Mê - Tác giả Huỳnh Dị Hồi 6 Thiên Nữ Ngọc Kiếm Cô Nguyệt Minh thúc ngựa phóng nhanh trên quan đạo ngày đêm không ngừng liên tục đến bảy ngày sau lúc này chỉ còn một giờ nữa là đến Đại Giang. Lời Phụng công công nói câu nào thật câu nào giả Cô Nguyệt Minh không xác định được. Từ lúc ra đời đến nay lần đầu tiên y cảm thấy bối rối lời Phụng công công nói rất khó tin. Phu Mãnh là kẻ phản bội Hoàng thượng hay chỉ là kẻ bị hại Cô Nguyệt Minh nhớ lúc Phụng công công mới nói đến nhiệm vụ này cả người lão như trẻ ra ba bốn chục tuổi mắt lão chứa đầy sự mong đợi và khát vọng. Điều này không hợp lý lão chỉ phụng mệnh Hoàng thượng hành sự Sở hạp có chứa kỳ trân hiếm có gì thì cuối cùng cũng không thuộc về lão mà thuộc về Hoàng thượng. Điểm khó lý giải hơn nữa là nếu Phụng công công nói thật thì chính lão cũng không biết bên trong Sở hạp có chứa vật gì làm thế nào khao khát một vật mà không biết nó là gì. Hay là Phụng công công biết rõ đó là vật gì thậm chí muốn chiếm làm của riêng Giả sử sự thật là như vậy ngay khi giao Sở hạp cũng là lúc Phụng công công sẽ giết y diệt khẩu. Cô Nguyệt Minh thầm cười lạt Nếu lão có chủ ý như ta suy đoán thì lão đánh giá ta quá thấp lúc ấy quyền chủ động trong tay ta chẳng phải do lão thao túng nữa. Nếu Vân Mộng Thành Chi Mê ta không vì cả đại gia tộc thì càng chẳng có gì cố kỵ muốn bỏ đi là đi . Chỉ tiếc gia tộc của y là một trách nhiệm không thể vứt bỏ được. Lại nghĩ qua Sở hạp bên trong ấy có bảo bối gì mà có thể khiến Phụng công công động lòng trong khi lão thừa sức lấy bất cứ bảo vật nào trong quốc khố. Bất giác Cô Nguyệt Minh nhớ đến thần kiếm Thất Phản treo bên mình ngựa đến lúc này y vẫn không buồn lấy kiếm ra xem chẳng chút hứng thú. Mưa phùn lất phất quan đạo tối mờ mờ với cặp mắt đã từng khổ luyện của Cô Nguyệt Minh cũng không thể thấy xa hơn ba trượng cảnh tượng này khiến y có cảm giác giữa trời đất chỉ mình y đơn thân độc mã tâm tư rung động không gì so sánh được. Ngay lúc ấy Cô Nguyệt Minh cảm nhận có sát khí ở .