Đất thể hiện cho tâm hạnh hiền lành ai bước lên cũng được. Đất nằm ở vị trí thấp nhất, từ mặt đất này mà muôn loài lớn lên, từ cây cỏ đến con người đều được phát triển lên từ đất. Thửa ban đầu khi sự sống còn yếu thì tất cả loài động vật đều bồ sát mặt đất, nhưng khi mạnh được rồi thì tất cả các loài động vật dẵm vào đất để nâng cao. Tức là đất là nơi để chúng ta đi lên, bước lên Tức là thể hiện cho đức hạnh của người tu theo đất thì người. | Chúng ta đi trên đất, lái xe trên đất Đất là môi trường khiến ta có thể đi lại được. Điều này thể hiện đạo lý: Đất thể hiện cho sự hiền lành, vì có sự hiền lành mà con người có thể đến gần với nhau được. Nhờ có hiền lành, khiêm tốn mà con người mình dễ dàng có thể tha thứ và thông cảm cho nhau, cũng giống như nhờ có mặt đất mà con người mình có thể đi lại thăm nhau được. Cho nên mình càng hiền lành, khiên tốn chúng nào thì mình càng yêu thương mà gần gũi với nhau hơn. Thế giới này mà không còn hiền lành, khiên tốn thì người ta sẽ không còn thương yêu nhau nữa, mọi người sẽ giết nhau ngay. Nếu như một nhà khoa học nào mà bay ra khỏi trái đất trong một vài năm thì ước nguyện lớn nhất của họ là quay về trái đất, cũng như vậy: Người siêu việt nhất, trí tuệ nhất trên cuộc đời này thì lúc nào họ cũng mong muốn được quay trở về làm một hạt bụi mà thôi. Mình cứ tưởng những người có trí tuệ cao là họ mơ mộng chuyện trên mây hả? không phải. Bởi vì những người muốn mơ mộng trên mây lại là những người có trí tuệ không cao. Cho nên nếu ai hỏi anh đang muốn làm gì thì phải phải nói rằng: “tôi muốn thành Đất”, chứ ai nói rằng: “Tôi tu để muốn thành thánh” thì thật ra người đó trí tuệ không sâu. Cho nên những người thích làm đất lại là những người đang đi trên trời cao, còn những người đang lè tè dưới đất thì lại thích trên cao.