Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng kể rằng trong những bộ Hãy sống bằng cả trái tim nhân hậu Ảnh: hài cốt chị đã tìm, có đến gần chục bà mẹ kế sống ác độc khi chết hài cốt đều nằm ở những vị trí rất bẩn thỉu như nhà vệ sinh, hố rác Mỗi khi qua cầu Thăng Long, nhìn dòng sông Hồng mênh mông cuồn cuộn chảy, tôi luôn cảm thấy lạnh sống lưng khi nghĩ đến cảnh người mẹ kế Vũ Duyên Quỳnh đang tâm vứt đứa con riêng của chồng xuống sông 8 năm về trước. Càng. | Ác độc - coi chừng nhân quả Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng kể rằng trong những bộ Ấ lò 1 r 1 V I V ĩ 1 1 Ổx Hãy sống bằng cả trái tim nhân hậu Ảnh hài côt chị inmagine. com đã tìm có đến gần chục bà mẹ kế sống ác độc khi chết hài cốt đều nằm ở những vị trí rất bẩn thỉu như nhà vệ sinh hố rác Mỗi khi qua cầu Thăng Long nhìn dòng sông Hồng mênh mông cuồn cuộn chảy tôi luôn cảm thấy lạnh sống lưng khi nghĩ đến cảnh người mẹ kế Vũ Duyên Quỳnh đang tâm vứt đứa con riêng của chồng xuống sông 8 năm về trước. Càng nghẹn lòng khi trước vành móng ngựa người đàn bà dã tâm này khai đứa bé đã khóc ròng trước khi bị bà bình thản ném xuống dòng sông đoạn nước chảy dữ dội nhất. Một đứa bé mới 5 tuổi em đã tuyệt vọng và đau đớn nhường nào. Em đã chết vì không thể tự vệ trước sự nhẫn tâm của người lớn. Và chuyện bé Nguyễn Thị Hảo ở Bình Phước cũng là một trường hợp như thế. Những vết thương khủng khiếp trên thân thể em cũng chính là vết thương trong trái tim của những người có lương tri đặc biệt là những người mẹ. Không thể hình dung được chưa đến ngày sống trên cõi đời em đã bị bao trận đòn roi. Mà đâu chỉ đòn roi đó còn là xiên thịt cắt da lở loét bỏ đói chửi bới. Hẳn yêu thương chăm bẵm với em xa xỉ và xa lạ biết chừng nào. Thật may là em đã được phát hiện nếu không có lẽ em đã chết oan uổng mà chẳng ai biết. Và để rồi những kẻ thủ ác kia vẫn sống rồi lại hành hạ một em bé đáng thương khác biết đâu. Bị hành hạ tàn nhẫn không còn hình hài nguyên vẹn nhưng em vẫn phân biệt được đâu là người đã đánh em. Em thét lên khi ai đó hỏi về mẹ của mình. Cô Nhung cùng viện chỉ chăm em có vài ngày mà em biết gọi cô cô dù yếu ớt nhưng hình như chứa chất trong đó không chỉ tình cảm mà cả sự mang ơn điều mà không phải là nghĩa vụ của một đứa bé mới 3 tuổi. Tình yêu thương đó là nghĩa vụ của cha mẹ em người thân của em và tất cả những người lớn chúng ta. Lúc này đây nhìn em nằm một mình trên giường cô đơn quá cô muốn được ôm em vào lòng xoa .