Bùi Hạnh Cẩn 20 Nữ nhân Trung Quốc -6Điêu Thuyền Điêu Thuyền là một cô gái xinh đẹp, giỏi ca múa, khéo cư xử, từ nhỏ đã vào hầu dinh quan Tư đồ Vương Doãn(cuối đời Tây Hán). Lúc đó vận Hán suy vi, Đổng Trác làm thừa tướng chuyên quyền, ép vua Hán dời đô từ Lạc Dương tới Trường An. Còn Trác thì xây cung điện ở Mi Ổ, cách Trường An hơn 200 dặm | Bùi Hạnh Cẩn 20 Nữ nhân Trung Quốc - 6 - Điêu Thuyền Điêu Thuyền là một cô gái xinh đẹp giỏi ca múa khéo cư xử từ nhỏ đã vào hầu dinh quan Tư đồ Vương Doãn cuối đời Tây Hán . Lúc đó vận Hán suy vi Đổng Trác làm thừa tướng chuyên quyền ép vua Hán dời đô từ Lạc Dương tới Trường An. Còn Trác thì xây cung điện ở Mi ô cách Trường An hơn 200 về tự ý không ai dám nói gì. Một hôm trong bữa tiệc Trác sai con nuôi là Lã Bố lôi quan Tư không Trương Ôn ra chém đầu rồi lại đưa vào bàn tiệc cho mọi người xem. Trác nói - Vì Trương Ôn đã viết thư liên kết với Viên Thiệu ở Ký Châu định làm loạn nên ta phải trừ đi. Các quan im lặng ra về. Vì vậy đêm đó Tư đồ Vương Doãn trằn trọc không sao ngủ được bèn đi ra vườn hoa nét mặt rầu rầu nhìn trăng mà ứa nước mắt. Bỗng thấy trong bụi mẫu đơn bên cạnh có tiếng động lại có tiếng thở dài. Tư đồ họ Vương giật mình nhìn kỹ lại hoá ra Điêu Thuyền. Vương Doãn nghĩ thầm Đứa con gái mười sáu mười bảy tuổi đầu đêm hôm khuya khoắt lại ở ngoài vườn một mình chắc có chuyện tư tình chi đây. Họ Vương bèn sẵng giọng - Đêm hôm khuya khoắt mà mi ra đây thở ngắn than dài hẳn có chuyện hẹn hò vụng trộm gì Nàng bèn quỳ sụp xuống đất rồi thưa - Trăm lậy đại nhân tiểu nữ ơn người nuôi nấng như con đẻ đâu dám làm việc vô luân Vương Doãn hỏi - Vậy tại sao lại thở than một mình đêm khuya vườn vắng Điêu Thuyền thưa - Gần đây tiểu nữ thấy đại nhân nét mặt luôn buồn rầu. Chiều nay lại thấy người ở triều về có vẻ thảng thốt đứng ngồi không yên cho nên tiểu nữ áy náy dạo vườn không ngờ nỗi niềm than thở lại kinh động đến người. Nếu đại nhân đã coi như con cái có việc gì cần xin cứ dạy bảo. Cho dù gan óc nay lầy đất cũng nguyện chẳng từ nan. Họ Vương nhìn dáng điệu nghe giọng nói Điêu Thuyền tha nghĩ thầm Có khi vận hội nhà Hán lại được cứu vãn bở đứa con gái này chăng . Nghĩ rồi bảo Điêu Thuyền vào phong đọc sách. Sau đó bảo nàng ngồi lên sập và Doãn quỳ xuống lạy. Nàng hoảng hốt bước xuống thềm sụp lạy dưới chân họ Vương nức nở run giọng nói - Sao .