Hoàng Đế hỏi Kỳ Bá rằng: Phàm các phép châm, trước hết ắt phải dựa vào cái “gốc”, đó là ‘thần’ [1]. Huyết mạch doanh khí tinh thần, tất cả đều do ngũ tạng ‘tàng chứa’ [2]. Nếu sự sống đến mức dâm dật làm cho tạng khí bị phân ly sẽ đưa đến tình trạng tinh khí bị thất, hồn phách bay xa, chí ý bị hoảng loạn, trí lự rời khỏi thân, nguyên nhân nào đã gây nên như thế ? Trời đất bắt tội ư ? Lỗi ở con người ư ? [3] Thế nào gọi. | SÁCH LINH KHU THIÊN 8 BẢN THẦN Hoàng Đế hỏi Kỳ Bá rằng Phàm các phép châm trước hết ắt phải dựa vào cái gốc đó là thần 1 . Huyết mạch doanh khí tinh thần tất cả đều do ngũ tạng tàng chứa 2 . Nếu sự sống đến mức dâm dật làm cho tạng khí bị phân ly sẽ đưa đến tình trạng tinh khí bị thất hồn phách bay xa chí ý bị hoảng loạn trí lự rời khỏi thân nguyên nhân nào đã gây nên như thế Trời đất bắt tội ư Lỗi ở con người ư 3 Thế nào gọi là đức khí sinh ra tinh thần hồn phách tâm ý chí tư trí lự Xin được hỏi nguyên nhân của vấn đề 4 . Kỳ Bá đáp Cái của Trời ở nơi ta gọi là đức cái của Đất ở nơi ta gọi là khí 5 . Cái thiên đức lưu hành xuống dưới cái địa khí giao lên trên mà tạo thành sự sinh hóa vậy 6 . Cho nên cái mà khi sự sống bắt đầu có thì nó đã có gọi là tinh 7 . Hai tinh đánh nhau gọi là thần 8 . Tùy theo thần vãng lai gọi là hồn 9 . Cùng với tinh khí xuất nhập gọi là phách 10 . Đóng vai trò xử trí tròn vẹn với sự vật gọi là Tâm 11 . Cái tâm chứa nhớ gọi là ý 12 . Nơi gìn giữ cái ý gọi là chí 13 . Nhân có cái chí mà có thể gìn giữ hoặc biến hóa gọi là tư 14 . Nhân có cái tư mà chúng ta có thể vươn cái tinh của chúng ta để thích nghi với sự vật gọi là trí 15 . Cho nên bậc trí khi dưỡng sinh ắt phải thuận với tứ thời và thích ứng được với hàn thử phải hòa được sự hỉ nộ để ở yên phải tiết chế được với Âm Dương để điều hòa được với cương nhu 16 . Được vậy thì tà khí không đến để tấn công chúng ta sẽ sống 1 cuộc sống trường sinh 17 . Cho nên người hay kinh sợ tư lự thì sẽ làm thương thần 18 . Thần bị tổn thương sẽ bị khủng và cụ lưu dâm không ngừng 19 . Người hay bi ai thì bên trong sẽ bị động khí bị kiệt bị tuyệt mà mất dần sức sống 20 . Người thường hỉ lạc thì thần bị sợ hãi và tán đi chứ không giữ lại được 21 . Người hay ưu sầu sẽ làm cho khí bị bế tắc không vận hành được 22 . Người hay thịnh nộ thì sẽ bị mê hoặc và bất trị loạn 23 . Người hay khủng cụ thì thần bị sợ hãi mà phóng túng không thu về được 24 . Khi nào Tâm hay kinh sợ tư lự thì sẽ làm thương thần 25 . Thần bị