Còn lại một mình, Dorothy bắt đầu thấy đói. Thế là cô bước tới cái tủ dĩa cắt cho mình chút bánh mì, phết bơ lên. Cô cho Toto một ít rồi với cái xô từ trên giá, tới bên dòng xuối nhỏ và múc đầy xô nước trong lóng lánh. Toto chạy lại đám cây cối bắt đầu sủa chim chóc. Dorothy chạy ra túm nó và thấy trên cành trái cây ngon lành đến nỗi hái liền một ít- chúng quả là thứ cô cần cho bữa sáng. Rồi cô trở lại ngôi nhà, và sau khi. | Phù Thủy Xứ OZ Chương 3 Còn lại một mình Dorothy bắt đầu thấy đói. Thế là cô bước tới cái tủ dĩa cắt cho mình chút bánh mì phết bơ lên. Cô cho Toto một ít rồi với cái xô từ trên giá tới bên dòng xuối nhỏ và múc đầy xô nước trong lóng lánh. Toto chạy lại đám cây cối bắt đầu sủa chim chóc. Dorothy chạy ra túm nó và thấy trên cành trái cây ngon lành đến nỗi hái liền một ít- chúng quả là thứ cô cần cho bữa sáng. Rồi cô trở lại ngôi nhà và sau khi đã cho mình và Toto nếm thứ nước mát mẻ trong vắt cô chuẩn bị cho cuộc hành trình tới Thành Ngọc xanh. Dorothy chỉ còn một bộ quần áo nữa nhưng nó sạch sẽ được treo trên cái mắc cạnh giường. Đó là một bộ kẻ bông với những ô trắng ô xanh và dù màu xanh đã nhạt bởi giặt nhiều đó vẫn là một cái váy yếm xinh xắn. Cô bé tắm rửa cẩn thận mặc vào mình chiếc váy bông sạch sẽ và thắt lên đầu chiếc mũ trùm màu hồng. Cô cầm 1 cái giỏ đổ đầy bánh mì lấy từ trong tủ phủ lên miếng vải trắng. Rồi cô cúi xuống và nhận thấy đôi giày đã cũ mòn làm sao. Nó sẽ không chịu nổi cuộc hành trình dài Toto à cô bảo. Và Toto ngước nhìn cô bằng hai đốm nhỏ màu đen ve vẩy đuôi như đáp rằng nó hiểu. Đúng lúc đó Dorothy nhìn thấy trên bàn đôi giày bạc đã từng thuộc về mụ Phù thuỷ miền Đông. Không rõ nó có vừa chân ta cô bảo Toto. Giày này chính là cái để đi đường xa đó vì nó có bao giờ mòn được. Cô cởi đôi giày cũ ra và ướm đôi giày bạc chúng vừa khít. Cuối cùng cô xách giỏ lên. Đi nào Toto cô bảo chúng ta sẽ đi đến thành Ngọc Xanh và xin OZ vĩ đại đưa về Kansas. Cô đóng cửa khoá lại và cẩn thận đút chìa khoá vào túi áo. Và thế là cùng với Toto lon ton bình thảnh theo sau cuộc hành trình đã bắt đầu. Gần đó có 1 vài con đường cô mau chóng tìm ra con đường lát gạch vàng. Trong một lúc ngắn ngủi cô phấn khởi bước về thành ngọc xanh đôi giày bạc vui vẻ leng keng trên nền đường cứng màu vàng. Mặt trời rực rỡ chim chóc hót véo von và Dorothy không có vẻ buồn thảm như 1 cô bé đột nhiên bị thổi đi xa và rơi xuống một miền đất xa lạ. Cô ngạc nhiên bước đi thấy xứ sở