Thái độ sống của mọi người được quyết định do trình độ ý thức cao thấy được sự giao hội với toàn thể vũ trụ. Toàn thể đó chia ra được ba đợt là Thiên, Địa, Nhân. Thiên chỉ thị bình diện vũ trụ có tính cách phổ biến, vượt không gian, nên được quan niệm như cái gì trống rỗng, thái hư nhưng lại chứa vô cùng những khả thể chưa hề xuất hiện chưa hề mặc lốt hình nên được quan niệm là sẽ đến, vì thế thiên đi với tương lai. Địa là nói đến bình. | Vũ Trụ Nhân Linh IV. Sống Thái độ sống của mọi người được quyết định do trình độ ý thức cao thấy được sự giao hội với toàn thể vũ trụ. Toàn thể đó chia ra được ba đợt là Thiên Địa Nhân. Thiên chỉ thị bình diện vũ trụ có tính cách phổ biến vượt không gian nên được quan niệm như cái gì trống rỗng thái hư nhưng lại chứa vô cùng những khả thể chưa hề xuất hiện chưa hề mặc lốt hình nên được quan niệm là sẽ đến vì thế thiên đi với tương lai. Địa là nói đến bình diện vật chất nghĩa là những năng lượng dính liền với vật lý với thiên nhiên đã có hình tích nên gọi là dĩ vãng. Nhân là nói đến sự cảm thức được mọi giao thoa của thiên địa hay dĩ vãng và tương lai tức là cảm thấu triệt và hiện thực được bằng cái Đức cái linh lực tức cái sống sung mãn. Khi đạt trình độ đó thì là đạt lối sống của con người toàn diện bao gồm cả dĩ vãng hiện tượng cả tương lai và những khả năng vô tận nhưng còn tiềm ẩn. Muốn được thế cần phải phát triển đồng đều và đầy đủ ý tình chí đi với địa nhân thiên. Tuy nhiên con người thường chỉ sống hời hợt có mặt ngoài theo những hiện tượng ít khi đi lên được hai đợt sau. Sự sống đó ta kêu là lý hay nói theo danh từ triết là ý niệm. Ý niệm là ảnh hình của các vật thể riêng rẽ cá biệt nên sống theo ý niệm gọi là sống tán tức thiếu mối liên hệ với toàn thể vũ trụ vì mối liên hệ này chỉ khởi xuất từ khi địa ý niệm giao thoa với thiên chí qua nhân tình nên cũng là nơi giao hội của trời cùng đất. Vì thế sống với ý niệm là một lối sống hàng ngang thiếu mất chiều cao nên không nhìn ra được toàn diện của cứu cánh con người để quán xuyến lại một mối. Duy niệm vì thế chỉ đẻ ra được lối sống nhớ tiếc thời xa xưa căn cứ trên ý niệm về một hoàng kim đã mất về những mẫu mực mà mình cố gắng lặp lại hoặc sống vọng về tương lai luôn luôn chờ mong một cái gì xa xôi sẽ đến. Cả hai lối sống đều hờ hững với hiện tại cả hai đều không hiện thực được nội dung của lễ tế giao nghĩa sống trọn vẹn cái bây giờ nên thiên địa bất giao mà chỉ còn là những ý niệm trừu tượng lưu lại dĩ vãng