“Từ khi hiểu biết rõ ràng hơn về thân xác, thì tinh thần đối với ta chỉ là tinh thần trong một giới hạn nào đó; và tất cả những gì “thường tồn”, “bất hoại” đều chỉ là ẩn dụ biểu tượng.”[1] Zarathustra bảo với một trong những môn đệ của hắn. Người môn đệ trả lời: - Trước đây, con đã nghe thầy nói như thế; và thầy cũng nói thêm: “Nhưng mà các thi sĩ đã nói dối quá nhiều”. Vậy tại sao thầy lại bảo rằng các thi sĩ nói dối quá nhiều? “Tại sao? Zarathustra. | Zarathustra đã nói như thê VỀ NHỮNG THI SĨ Từ khi hiểu biết rõ ràng hơn về thân xác thì tinh thần đối với ta chỉ là tinh thần trong một giới hạn nào đó và tất cả những gì thường tồn bất hoại đều chỉ là ẩn dụ biểu tượng. 1 Zarathustra bảo với một trong những môn đệ của hắn. Người môn đệ trả lời - Trước đây con đã nghe thầy nói như thế và thầy cũng nói thêm Nhưng mà các thi sĩ đã nói dối quá nhiều . Vậy tại sao thầy lại bảo rằng các thi sĩ nói dối quá nhiều Tại sao Zarathustra đáp. Mi hỏi tại sao à Ta không phải thuộc dòng những kẻ mà người ta có quyền chất vấn về cái tại sao của họ. Kinh nghiệm ta đã sống là thuộc về ngày hôm qua sao Từ lâu rồi ta đã thử thách lý lẽ của những ý kiến của ta. Ta há chẳng bắt buộc phải làm một chiếc thùng ký ức để có thể giữ lại những lý lẽ cùng ta Ta phải vất vả khổ nhọc lắm để giữ gìn những ý kiến của ta và nhiều con chim đã vỗ cánh xa bay. Ta cũng gặp trong chuồng bồ câu ta một con thú không thuộc chuồng ta một con thú xa lạ con thú run rẩy khi ta chạm tay vào thân nó. Vậy thì ngày nọ Zarathustra đã bảo mi thế nào Hắn bảo rằng các thi sĩ nói dối quá nhiều - Nhưng còn Zarathustra chính hắn cũng là một thi sĩ. Mi tin rằng hắn đã nói lên sự thật về chuyện ấy Tại sao mi lại tin như thế Người môn đệ trả lời Con tin vào Zarathustra . Song Zarathustra lắc đầu mỉm cười. Hắn bảo Đức tin không làm ta được lạc phúc nhất là đức tin vào chính ta. Nhưng giả thử có một kẻ nào đó bảo một cách đứng đắn rằng các thi sĩ nói dối quá nhiều thì kẻ đó có lý chúng ta nói dối quá nhiều. Chúng ta cũng biết quá ít và chúng ta là những học sinh tồi vì vậy chúng ta bắt buộc phải nói dối. Kẻ nào trong số các thi sĩ như chúng ta lại không pha giả rượu mình Nhiều sự pha trộn nhiễm độc đã được thực hiện trong các hầm rượu của chúng ta biết bao sự việc không thể diễn tả thành lời đã được thành tựu trong các hầm đó Bởi vì biết quá ít nên chúng ta hết lòng yêu thương trìu mến những kẻ nghèo hồn nhất là khi những kẻ đó lại là phụ nữ Chúng ta còn thèm thuồng cả những gì