Tâu bệ hạ, trong kinh thành một vương quốc thuộc Trung Hoa, rất giàu và rộng mà tiện thiếp không nhớ tên, có một người thợ may tên là Mustafa, đặc điểm không gì khác ngoài phong thái nghề nghiệp. Mustafa rất nghèo, công việc chỉ vừa đủ ăn cho ông, vợ và một đứa con trai Trời ban cho. Đứa con trai, Aladdin, được nuôi dạy rất cẩu thả nên tiếp xúc với những xu hướng xấu, nghịch ngợm, bướng bỉnh, không vâng lời bố mẹ. Lớn lên một ít, bố mẹ không giữ được cậu bên mình,. | Nghìn lẻ một đêm Chương 35 ALADDIN VÀ CHIẾC ĐÈN THẦN Tâu bệ hạ trong kinh thành một vương quốc thuộc Trung Hoa rất giàu và rộng mà tiện thiếp không nhớ tên có một người thợ may tên là Mustafa đặc điểm không gì khác ngoài phong thái nghề nghiệp. Mustafa rất nghèo công việc chỉ vừa đủ ăn cho ông vợ và một đứa con trai Trời ban cho. Đứa con trai Aladdin được nuôi dạy rất cẩu thả nên tiếp xúc với những xu hướng xấu nghịch ngợm bướng bỉnh không vâng lời bố mẹ. Lớn lên một ít bố mẹ không giữ được cậu bên mình ngay từ sáng sớm cậu ra khỏi nhà suốt ngày rong chơi trên đường ở những nơi công cộng với những đứa trẻ lang thang thậm chí ít tuổi hơn cậu. Đến tuổi cậu phải học nghề song bố cậu không thể tạo dựng cho cậu một công việc gì khác ngoài nghề nghiệp của mình ông đưa con vào cửa hiệu tập cho may vá. Nhưng kể cả ngọt ngào lẫn đe doạ ông bố không sao ngăn được tính lêu lổng của con không buộc được cậu chịu khó chăm chỉ và chú tâm vào công việc như ông mong muốn. Mustafa quay lưng đi là Aladdin chạy ngay ra ngoài đi suốt ngày không về. Bố trừng phạt Aladdin mấy cũng không sửa chữa được. Và dù rất tiếc Mustafa đành phải bỏ mặc con lêu lổng. Việc đó làm ông đau lòng và nỗi buồn không dạy được con khiến ông lâm bệnh nặng sau mấy tháng thì chết. Mẹ Aladdin thấy con không học nghề của chồng liền đóng cửa hiệu may bán đồ đạc hành nghề của chồng để mẹ con sinh sống phụ thêm vào chút ít tiền công mà bà kiếm được nhờ kéo sợi. Aladdin không còn phải sợ bố nữa và lại càng không sợ mẹ thậm chí bà chỉ hơi mắng mỏ là cậu đã doạ lại bà nên cậu thoả sức tự do càng ngày eàng ehơi bời say sưa hơn trước đây với lũ trẻ cùng lứa Cậu tiếp tục cuộc sống như thế cho đến năm mười lăm tuổi không làm gì để mở mang trí tuệ và chẳng suy nghĩ sau này mình sẽ ra sao. Trong tình trạng đó một hôm cậu đang chơl ngoài bãi rộng với toán trẻ lang thang thì một người lạ đi qua đứng lại nhìn cậu. Người này chính là một lão phù thuỷ đáng gờm người ta gọi lão là phù thuỷ châu Phi. Có lẽ lão phù thuỷ châu Phi biết