Tình quê hương đất nước chính là một nét nổi bật của thơ thời kì kháng chiến chống Pháp (1946-1954). Phân tích những nét chung và đặc điểm riêng của cảm hứng về quê hương đất nước trong các bài thơ Bên kia sông Đuống (Hoàng Cầm) , Việt Bắc (Tố Hữu) và Đất Nước (Nguyễn Đình Thi). | Ôn thi đại học môn văn -phần 25 Nét chung và riêng trong cảm hứng yêu nước ở một số bài thơ thời chống Pháp Tình quê hương đất nước chính là một nét nổi bật của thơ thời kì kháng chiến chống Pháp 1946-1954 . Phân tích những nét chung và đặc điểm riêng của cảm hứng về quê hương đất nước trong các bài thơ Bên kia sông Đuống Hoàng Cầm Việt Bắc Tố Hữu và Đất Nước Nguyễn Đình Thi . Gợi ý Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu Nghe dịu nỗi đau của mẹ. Ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ. Tạ Hữu Yên . Đất nước đi vào lời ca đẹp là thế sâu lắng đến thế ai mà không yêu được Tình yêu ấy càng thiết tha khi đất nước đang chìm trong dầu sôi lửa bỏng. Ta bắt gặp trong tình quê hương ấy trong thơ và điển hình là các bài thơ Bên kia sông Đuống Hoàng Cầm Việt Bắc Tố Hữu và Đất nước Nguyễn Đình Thi . Đất nước Việt Nam sinh ra những con người anh hùng những Võ Thị Sáu những Nguyễn Thị Rành. Đất nước cũng là nơi chôn rau cắt rốn của những thi sĩ đầy tài năng những con người sống sâu với cuộc đời. Những con người nhạy cảm ấy có lẽ nào yên lòng nhìn đất nước đang quằn quại lên trong bom đạn Chiến tranh phá huỷ tất cả và chính sự mất mát to lớn ấy đã dậy lên trong lòng h ọ một lòng căm thù giặc sâu sắc một niềm tự hào dân tộc về dân tộc Việt Nam oai hùng đất nước Việt Nam giàu đẹp. Cái cảm hứng vừa căm giận vừa tự hào như thế chỉ có ở các thi sỹ yêu nước họ gởi cái cảm hứng ấy vào lời thơ của mình nhẹ nhàng mà sâu lắng từ tốn mà cuộn xoáy vào lòng người nỗi đau xót xa như rụng bàn tay Quê hương ta từ ngày khủng khiếp Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn Ruộng ta khô Nhà ta cháy Chó ngộ một đàn Lưỡi dài lê sắc máu. Bên kia sông Đuống Cảnh sống thanh bình của Bên kia sông Đuống giờ đây không còn nữa đâu rồi những khuôn mặt búp sen những em sột soạt quần nâu những cụ già phơ phơ tóc bạc trắng . Tất cả đã mất đi từ cái ngày khủng khiếp ấy thay vào đó là ngọn lửa hung tàn là những chiếc giày đinh đang nghiền nát đất mẹ yêu thương. Bây giờ tan tác về đâu Câu hỏi tưởng chừng như hụt hẫng .