Ngày nay xã hội, chu cầu vật chất thay đổi, con người cũng vậy và nhất là thế hệ thanh niên hiện nay. Đối với họ văn chương nó như một điều gì đó thuộc về xưa cũ hoặc như có một vài bạn trẻ chỉ thích đọc các tác phẩm mang tính chất không lành mạnh, với những từ ngữ nội dung theo kiểu tây ta lẫn lộn, ngôn ngữ chát chít trên mạng | Lưu Quang Minh - Cái Sự Già Của Một Cây Bút Trẻ Ngày nay xã hội chu cầu vật chất thay đổi con người cũng vậy và nhất là thế hệ thanh niên hiện nay. Đối với họ văn chương nó như một điều gì đó thuộc về xưa cũ hoặc như có một vài bạn trẻ chỉ thích đọc các tác phẩm mang tính chất không lành mạnh với những từ ngữ nội dung theo kiểu tây ta lẫn lộn ngôn ngữ chát chít trên mạng. Chính điều đó đã buộc không nhỏ các cây viết trẻ hiện nay phải chạy theo xu hiếu thị trường để mong tác phẩm có được sự tồn tại. Và cũng đã có không ít cây viết trẻ đã vội bỏ ngang cuộc chơi nhưng với LƯU QUANG MINH chàng trai trẻ đang học khoa mỹ thuật công nghiệp thuộc trường đại học TÔN ĐỨC THẮNG tp HCM thì lại khác. Minh đến với văn chương từ năm 18 tuổi với truyện ngắn đầu tay mang tên CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG và ngay lập tức được đăng trên báo Phụ Nữ Chủ Nhật. Tên của truyện khiến người ta liên tưởng đến một cuốn tiểu thuyết rất ăn khách của nhà văn nước ngoài vậy mà khi đọc xong sẽ có nhiều bạn trẻ chắc phải giật mình thốt lên Sao nó giống tâm trạng mình vậy Cái tâm trạng cô đơn của những người trẻ họ cô đơn ngay chốn đông người cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình nên họ chỉ biết đổ nó vào cái Blog vô hồn. Vậy nên có đã có không ít bạn trẻ ngày ngày Ăn Blog ngủ Blog uống Blog. Dường như trào lưu nghiện Blog đã ngấm sâu vào một bộ phận cư dân mạng họ hay viết những entry đặt những câu blast. Tôi cô đơn cô đơn hơn hết thảy mọi sinh linh từng tồn tại. Mỗi ngày tôi đi học về và chui vào góc tối nhất trong căn phòng mình. Hết sức lẻ loi và trơ trọi. Đôi khi tôi tự hỏi mình sinh ra để làm gì Sinh ra để hứng chịu đau khổ cô độc và cuối cùng là chết đi sao Tâm lý chung của không ít thanh niên thời nay khi họ có cuộc sống đầy đủ hơn thế hệ trước nên dẫn đến những hệ lụy khi họ sống không lý tưởng không mục đích phấn đấu hoặc bị cái gông gia đình xích lại khiến họ bị gò ép và phải chăng Minh lúc đó cũng vậy Tuy nhiên chàng trai trẻ ấy dã biết thoát ra nỗi buồn trưởng giả ấy để viết lên nhưng đó không .