Upton Sinclair đã viết bốn mươi tám cuốn sách và bán ra trên năm trăm bài châm biếm. Sách của ông đã bán được hai triệu cuốn ở Đức, ba triệu cuốn ở Nga. Những truyện có tính cách cấp tiến của ông có lẽ đã giúp cho cách mạng Nga thành công. Mặc dầu ông là người Mỹ mà sách của ông được hoan nghênh ở châu Âu nhiều hơn là ở Mỹ. Có lần tôi vào một tiệm sách nhỏ ở miền Nice, thấy sách của Upton Sinclair còn nhiều hơn sách của hết thảy các tác. | 40 Gương Thành Công Upton Sinclair Upton Sinclair đã viết bốn mươi tám cuốn sách và bán ra trên năm trăm bài châm biếm. Sách của ông đã bán được hai triệu cuốn ở Đức ba triệu cuốn ở Nga. Những truyện có tính cách cấp tiến của ông có lẽ đã giúp cho cách mạng Nga thành công. Mặc dầu ông là người Mỹ mà sách của ông được hoan nghênh ở châu Âu nhiều hơn là ở Mỹ. Có lần tôi vào một tiệm sách nhỏ ở miền Nice thấy sách của Upton Sinclair còn nhiều hơn sách của hết thảy các tác giả Anh Mỹ khác nhập lại. Tác phẩm của ông đã được dịch ra bốn mươi bốn thứ tiếng và có lần ông bảo tôi rằng chính ông cũng không biết hết những tiếng đó là tiếng gì và ở nước nào. Khắp thế giới ông là nhà văn còn sống mà được nhiều người đọc nhất. Bây giờ ông sáu mươi tám tuổi và ông đã viết trên năm chục năm từ hồi ông mười sáu. Ông đã viết hàng tỉ chữ hơn số chữ trong Cựu và Tân Ước hợp lại. Vẻ mặt ông hao hao như ông Woodrow Wilson và ông hăng hái nuôi một lý tưởng. Ông muốn diệt con ma nghèo vì kinh nghiệm đã cho ông biết nỗi cay đắng của cảnh nghèo. Ông bảo tôi rằng có lần luôn trong sáu năm trường gần như ngày nào ông cũng bị cái đói gậm nhắm. Thân phụ ông là một người bán rượu Whisky và nghiện rượu và hồi nhỏ khi ở Baltimore rồi sau ở Nữu Ước cứ đ êm đ êm ông thường đi kiếm cụ ông ở khắp các tửu quán rồi đỡ cụ về nhà khiêng vào gường còn cụ bà thì móc túi chồng để lấy tiền giấu đi phải vậy thì hôm sau mới có tiền đi chợ. Gia đình đó nghèo tới nỗi họ phải sống trong những nhà cho mướn rẻ tiền nhơ nhớp đầy muỗi rệp nghèo tới nỗi phải dời nhà hoài vì thiếu tiền trả bị chủ đuổi. Upton Sinclair nhiệt liệt chủ trương sự cấm bán rượu mạnh. Ai ở vào cảnh ông mà không vậy. Rượu mạnh đã tàn phá gia đình ông và làm cho tuổi thơ của ông khô héo cằn cỗi. Ông bảo rằng rượu mạnh đã làm cho hai người bạn thân nhất của ông chết yểu tức Jack London và Eugene V. Debs. Ông cũng không uống trà và cà phê mà cũng không hút thuốc. Mãi tới hồi mười tuổi ông mới được tới trường nhưng đã tự học và biết đọc và trước khi