Bạn đã nghe tên Cornelius Mc. Gillicuddy? Chắc chắn có, vì về môn dã cầu, ông là người nổi danh nhất. Từ năm 1883, ông thành một nhà nghề, lúc thì chơi, lúc thì điều khiển. Người ta gọi ông là Connie Mack, và trong giới dã cầu, ai cũng mến ông. Ông là người có công nhất với môn dã cầu. Khi ông vô nghề thì môn đó là một trò chơi tàn nhẫn, ồn ào, xấu xa. Nhờ những quy tắc và gương tốt của ông nó biến thành một môn thể thao lương thiện, có ích,. | 40 Gương Thành Công Connie Mack Bạn đã nghe tên Cornelius Mc. Gillicuddy Chắc chắn có vì về môn dã cầu ông là người nổi danh nhất. Từ năm 1883 ông thành một nhà nghề lúc thì chơi lúc thì điều khiển. Người ta gọi ông là Connie Mack và trong giới dã cầu ai cũng mến ông. Ông là người có công nhất với môn dã cầu. Khi ông vô nghề thì môn đó là một trò chơi tàn nhẫn ồn ào xấu xa. Nhờ những quy tắc và gương tốt của ông nó biến thành một môn thể thao lương thiện có ích một môn thể thao toàn quốc của một trăm rưởi triệu người. Ông sanh năm 1862 hồi mà Lincoln làm Tổng thống. Hiện nay ông còn chơi banh hay hơn nhiều thanh niên mặc dầu ông đã chơi từ. năm nào chính ông cũng không nhớ nữa chỉ biết là trên bảy chục năm rồi. Trong một cuộc phỏng vấn ông bảo tôi rằng đời ông chỉ là một vụ nghỉ dài hạn. Luôn luôn ông ngạc nhiên tại sao người ta lại trả tiền cho bọn người lớn chơi một trò chơi rất vui là trò dã cầu kia chứ. Năm ông hai mươi tuổi thì thân phụ ông mất ông phải vô làm trong một xưởng đóng giày để nuôi gia đình. Mỗi tuần ông lãnh được mười Mỹ kim và ông phải đi bộ năm cây số sáng chiều để tiết kiệm một cắc xe đem về đưa cho mẹ. Ông ghét đóng giày và chỉ thích dã cầu và ông đã quyết định một cách khôn là làm cái gì mình thích để kiếm ăn. Nhưng bà cụ không muốn vậy bà cụ tức giận mà không phải vô lý vì cả gia đình trông cậy ở ông mà ông đóng giày còn có tiền công nhất định chứ chơi dã cầu thì có ai trả cho ông xu nào không Không tuyệt nhiên không. Vậy thì trong nhà lấy gì chi tiêu Ngày nay mỗi lần nhớ lại hồi đó ông Connie cũng tự hỏi mình sao lại liều lĩnh như vậy. Mới đầu nhập đội East Brookfield trong liên đoàn Massachusetts. Không người nào trong đội được lãnh lương vì đội không kiếm được tiền đều đều. Lại coi khỏi phải trả tiền. Họ chơi trên một khu đất hoang và khi chạy họ thường đạp nhầm những vỏ hộp mảnh sắt yên ngựa quá rách. Chơi xong họ xin tiền khán giả nhưng họ chưa chìa nón ra thì đám đông đã tan như tuyết dưới ánh nắng. Mỗi chiều thứ bảy Connie cũng chia .