Chưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong mấy tháng cuối cùng này, tôi có đủ lý do để nghĩ đến nó - mà dù tôi có nghĩ đến nó thì tôi cũng sẽ không tưởng tượng ra là nó như thế này. Tôi đưa mắt nhìn lướt dọc theo căn phòng dài, nhìn thẳng vào đôi mắt u ám của kẻ săn mồi, nghẹt thở. | Mở đầu Chưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong mấy tháng cuối cùng này tôi có đủ lý do để nghĩ đến nó - mà dù tôi có nghĩ đến nó thì tôi cũng sẽ không tưởng tượng ra là nó như thế này. Tôi đưa mắt nhìn lướt dọc theo căn phòng dài nhìn thẳng vào đôi mắt u ám của kẻ săn mồi nghẹt thở. Hắn đáp lại tôi bằng một cái nhìn trìu mến. Tất nhiên đây là một cái chết êm đẹp một sự hy sinh cho người khác - một người mà tôi vô cùng yêu thương - người rất có ý nghĩa với tôi trong cuộc đời. Phải là như vậy rồi. Tôi hiểu rằng nếu như mình không đến Forks thì bây giờ mình đã không phải đối diện với cái chết. Nhưng mà ngay cả vào giữa lúc đang khiếp sợ như thế này đây tôi cũng không hối hận với quyết định ấy. Khi mà cuộc sống đã cho ta một ước mơ thì thật vô lý khi ước mơ ấy sắp trở thành sự thật ta lại cảm thấy chạnh lòng. Vẫn giữ nụ cười thân thiện trên môi kẻ săn mồi nhẩn nha tiến từng bước từng bước một càng lúc càng tới gần để kết liễu cuộc đời tôi. s STEPHENIE MEYER Chương 1 Cái nhìn đầu tiên Mẹ lái xe chở tôi ra phi trường các ô cửa xe của chúng tôi đều được hạ kính xuống hết. Hiện giờ ở Phoenix l đang là 240C bầu trời xanh ngắt không có lấy một gợn mây. Tôi đang mặc trên người chiếc áo sơmi yêu thích - không tay và có đăngten tôi mặc nó để chào tạm biệt nơi này. Vật oách nhất của tôi hiện giờ là chiếc áo paca một loại áo da có mũ trùm đầu của người Etskimô. ơ bán đảo Olympic - thuộc miền tây bắc tiểu bang Washington - có một thị trấn nhỏ tên là Forks dường như lúc nào cũng nằm trong sự bao phủ của mây. Mưa ở thị trấn này lúc nào cũng nhiều hơn ở bất cứ vùng nào khác thuộc nước Mỹ. Từ cái thị trấn lạ lùng với những đám mây ảm đạm có mặt ở khắp nơi ấy mẹ đã ra đi mang theo tôi lúc đó mới có vài tháng tuổi. Cũng chính cái thị trấn ấy cứ mỗi mùa hè là tôi bị buộc phải về thăm và ở lại cả tháng trời việc ấy cứ tiếp diễn cho mãi đến năm tôi mười bốn tuổi. Đó là năm cuối cùng tôi còn đặt chân đến Forks. Trong ba mùa hè vừa qua hè nào tôi và bố .