Quang gánh

1. Những con đom đóm chộn rộn với ánh sáng của mình giờ cũng đã ngủ yên trong lòng rơm Em đã đi xa hơn mùi hoa lài một bước Mùi hoa đóng đinh sự trinh trắng của em Ngủ ngoan nào, Ấm Ức Đêm đang ngả màu gì Vũ điệu của gã trung niên nhàu nhò ban chiều Giờ đang đuỗn giấc Hay đang tìm sống một đời sống khác Không có những ánh nhìn lẩn khuất Không có những ánh nhìn quất ngược Không có những ánh nhìn dạt trôi Chỉ có nỗi buồn chỉ thiên từ ngón. | PHẠM NGUYÊN TƯỜNG Quang gánh Trường ca 1. Những con đom đóm chộn rộn với ánh sáng của mình giờ cũng đã ngủ yên trong lòng rơm Em đã đi xa hơn mùi hoa lài một bước Mùi hoa đóng đinh sự trinh trắng của em Ngủ ngoan nào Ấm Ức Đêm đang ngả màu gì Vũ điệu của gã trung niên nhàu nhò ban chiều Giờ đang đuỗn giấc Hay đang tìm sống một đời sống khác Không có những ánh nhìn lẩn khuất Không có những ánh nhìn quất ngược Không có những ánh nhìn dạt trôi Chỉ có nỗi buồn chỉ thiên từ ngón tay thứ sáu Gã trung niên điêu tàn Ngón thứ sáu nhập nhoàng đêm Hờn dỗi ném lên trời cho quạ rỉa Ngã tư này như một bát canh thiu Từ bao giờ Vây bủa anh ngày hai bữa Đêm đang ngả màu gì Âm thanh ngày qua chang chói Nằm yên dưới đáy chảo của người đãi vàng Ngào trong sương trời Vừa bết bát vừa lỡ làng Vừa hớ hênh vừa phũ phàng Anh đã nhìn thấy một âm thanh cuồng nộ nhất Độ một mi li mét vuông Là con ngươi của gã trung niên nhàu nhò ban chiều Đến hồi khát nước Đêm đang ngả màu gì Người đãi vàng mệt ngủ bên cây chà và Suối đầu nguồn khô cạn vào tận ruột Lời nhân ngãi đãi đằng nước bọt Người đãi vàng mơ thấy mình nằm thành trăm mảnh Dưới đáy chảo của một người đàn bà Cuống cuồng ly tâm Cuống cuồng ánh kim Trong mắt người đàn bà cười không có đáy Người đàn bà khôn ranh Người đàn bà hiền lành Người đàn bà buôn chuyến mưa dạ hành Một vốn bốn lời Nuôi những miệng ăn Hoang vu Trong trời đất Đêm đang ngả màu gì Giờ này dòng người đã cạn về đâu hết Chỉ còn lại gã trung niên người đãi vàng và người đàn bà buôn chuyến Họ tìm nhau ân cần Họ tìm nhau như tìm ân nhân Gã trung niên đến thăm người đãi vàng Trò chuyện về cơn điên về nỗi buồn chỉ thiên Từ ngón tay thứ sáu Người đãi vàng gõ cửa người đàn bà buôn chuyến Cầu xin ăn nằm Để được cuống cuồng Ly tâm Và ánh kim trong mắt Để được lên chuyến tàu dạ hành Đi tìm suối đầu nguồn có nước Người đàn bà chân thành Mời cơm rượu. Và ba điều ước Người đàn bà phong thanh Chào hàng giông gió Đêm đang ngả màu gì Em đã đi xa cùng hoa lài đành một nhẽ Lúc ấy tuồng ba giờ .

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.