Tôi ngồi dưới mái nhà xưa Nghe con nắng cháy trong giờ Ngọ thiêng Nhìn qua am miễu láng giềng Một vùng nhang khói u huyền tỏa quanh Điệu Chầu Văn Giục thúc nhanh Âm hồn khắp nẻo về quanh bệ thờ Hai bên nhập lại một bờ Bên ni hoà điệu Lời thơ đoạn trường Tử sinh như một con đường Người đi trước Kẻ ngập ngừng theo sau Về đâu? Ai biết về đâu? Cũng tuỳ mầm nghiệp ban đầu lỡ gieo Phận người – Trước gió đèn treo Mong manh như đám bọt bèo trên sông Hơn. | Chùm thơ dự thi cuối cùng Nguyễn Văn Phương Bài thơ buổi trưa Tôi ngồi dưới mái nhà xưa Nghe con nắng cháy trong giờ Ngọ thiêng Nhìn qua am miễu láng giềng Một vùng nhang khói u huyền tỏa quanh Điệu Chầu Văn Giục thúc nhanh Âm hồn khắp nẻo về quanh bệ thờ Hai bên nhập lại một bờ Bên ni hoà điệu Lời thơ đoạn trường Tử sinh như một con đường Người đi trước Kẻ ngập ngừng theo sau Về đâu Ai biết về đâu Cũng tuỳ mầm nghiệp ban đầu lỡ gieo Phận người - Trước gió đèn treo Mong manh như đám bọt bèo trên sông Hơn nhau chỉ một tấm lòng Để đen muôn thuở hay hồng ngàn thu Chạng vạng Ch ạng vạng đất Ch ạng vạng trời Tình tôi chạng vạng trong thời xa em Mắt nhìn ch ạng vạng hơi men Miệng đời chạng vạng chê khen tiếng lời Tuổi tên chạng vạng Quên rồi Đường đi chạng vạng biết nơi mô về Tháng ngày chạng vạng cơn mê Oán ân chạng vạng Bốn bề đong đưa Đôi khi chạng vạng vần thơ Làm sao soi đến bến bờ tương lai Xin trăng sáng trọn đêm dài Vén Màng chạng vạng Phủ dày hồn .