Bọn phản loạn gồm độ 100 tên do quản cơ dẫn đầu, sau khi lẫn trốn ra khỏi đồn, lặng lẽ tiến sâu vào rừng. Chúng đi suốt đêm lợi dụng trời tối để lẩn tránh sự dòm ngó của dân chúng. Ðến sáng thì chúng đã vào được nơi an toàn, giữa rừng rậm. Chúng đem theo số lương thực còn lại trong đồn, số này thực ra không nhiều, chỉ may lắm là nuôi quân được vài ba hôm. Chúng bị đặt trong một tình thế lưỡng nan: Ði cướp giựt lương thực của dân chúng thì. | BÀI HỌC NGÀN VÀNG CHƯƠNG XXXIII LỆ THANH TRỞ VỀ Bọn phản loạn gồm độ 100 tên do quản cơ dẫn đầu sau khi lẫn trốn ra khỏi đồn lặng lẽ tiến sâu vào rừng. Chúng đi suốt đêm lợi dụng trời tối để lẩn tránh sự dòm ngó của dân chúng. Đến sáng thì chúng đã vào được nơi an toàn giữa rừng rậm. Chúng đem theo số lương thực còn lại trong đồn số này thực ra không nhiều chỉ may lắm là nuôi quân được vài ba hôm. Chúng bị đặt trong một tình thế lưỡng nan Đi cướp giựt lương thực của dân chúng thì bị lộ tung tích mà không làm thế thì sẽ chết đói. Trong bọn phản loạn đã có sự hoang mang lớn Một số muốn quay trở về đầu hàng quan Đề Đốc một số cương quyết chiến đấu cho đến cùng. Chúng mở ngay một cuộc họp ở giữa rừng để thảo luận xem có nên trở về hay tiếp tục chiến đấu. Bọn chủ mưu phản loạn đa số không muốn trở về vì chúng biết trở về tất nhiên phải đền tội. Cón bọn em út hùa theo thì lại muốn trở về vì chúng bắt đầu nhận thấy hậu quả đen tối của công việc chúng làm. Chúng thấy càng đi sâu vào con đường tội lỗi lại càng khó thoát ra. Nhưng trong hội nghị chỉ có bọn cầm đầu là mạnh miệng dám ăn dám nói còn bọn muốn quay về lại sợ không dám phát biểu ý kiến vì chúng đã thấy cái gương bị bêu đầu ở cửa đồn mà tên quản cơ đã thi hành để cảnh cáo bọn thay lòng đổi dạ. Lệ Thanh là người tinh ý đã nhận thấy điều ấy. Mặc dù không nghe họ nói ra nhưng nhìn vẻ mặt của họ nàng cũng biết đa số muốn quay về. Nàng nghĩ mình phải lợi dụng mâu thuẫn ấy để thanh toán bọn chủ mưu. Từ ngày bị đem theo vào rừng Lệ Thanh không bị giam giữa một cách cẩn mật như khi còn ở trong đồn vì bọn cầm đầu thấy nàng không thể nào trốn thoát ra khỏi khu rừng hoang vắng này được. Vả lại là một thiếu nữ có nhan sắc nên bọn chúng muốn gây cảm tình riêng tư. Trong bọn thì tên quản cơ mặc dù ngoài mặt tỏ ra nghiêm khắc nhưng trong lòng lại mong được nàng chiếu cố được nàng để lọt vào mắt xanh. Do đó lựa khi thanh vắng nó đến bên nàng để gây cảm tình. Lệ Thanh làm ra vẻ đặc biệt chú ý đến nó cũng cười duyên cũng liếc mắt .