Vấn đề tối ưu hóa xử lý của chương trình được đặt ra từ rất lâu rồi. Trước đây, các nhà lập trình luôn cố gắng tối ưu hóa chương trình do các thế hệ máy tính bấy giờ có tốc độ xử lý còn chậm và giá thành cao. Ngày nay, máy tính đã trở nên phổ biến và tốc độ xử lý ngày càng tăng nhanh, do đó nhu cầu đặt ra đối với bài toán tối ưu hóa tuyệt đối chương trình đã giảm đi rất nhiều. Vậy ta có còn cần quan tâm đến vấn đề hiệu năng xử lý. | Bài toán tối ưu hóa không gian lưu trữ và thời gian xử lý thường có khuynh hướng ngược chiều nhau. Nếu tập trung nhằm tối ưu hóa không gian lưu trữ thường làm giảm tốc độ xử lý. Chúng ta thử xét một ứng dụng chuyển một ảnh có kích thước lớn từ một chương trình này sang chương trình khác. Ảnh được lưu trữ ở dạng đơn giản (PPM) thường có kích thước vài megabyte. Người ta nghĩ rằng nên nén ảnh lại (chẳng hạn chuyển sang định dạng GIF với kích thước ảnh chỉ còn khoảng 50KB) để truyền đi. Khi đó, thời gian để truyền ảnh GIF sẽ nhanh hơn thời gian truyền ảnh PPM. Tuy nhiên, nếu thời gian để nén và giải nén ảnh GIF cũng lâu tương đương với thời gian truyền ảnh nguyên thủy (dạng PPM) thì rõ ràng giải pháp cải tiến không có hiệu quả. Ngoài ra, mã nguồn chương trình cho việc thực hiện nén và giải nén ảnh dạng GIF lên đến hơn 500 dòng lệnh, trong khi chương trình xử lý ảnh PPM chỉ khoảng 10 dòng lệnh. Để phục vụ cho nhu cầu dễ bảo trì, giải pháp nén GIF tỏ ra không hiệu quả và chúng ta quyết định vẫn sử dụng chương trình xử lý ảnh PPM ban đầu. Dĩ nhiên là trong trường hợp việc truyền một ảnh nguyên thủy PPM qua mạng quá chậm thì giải pháp nén GIF sẽ trở nên hiệu quả hơn.