Trái Tim Vĩnh Cửu 5 Tác giả: Kim Hài NĂNG LƯỢNG VĨNH CỬU Giáo sư Đại Nam giới thiệu với chúng tôi giáo sư bác học SONG . Cũng như các giáo sư khác của An Pha ,ông có làn da trắng không bị hai mặt trời thiêu cháy .Gương mặt ông không già so với bề dày thành tích và nụ cười hóm hỉnh . | Trái Tim Vĩnh Cửu 5 Tác giả Kim Hài NĂNG LƯỢNG VĨNH CỬU Giáo sư Đại Nam giới thiệu với chúng tôi giáo sư bác học SONG . Cũng như các giáo sư khác của An Pha ông có làn da trắng không bị hai mặt trời thiêu cháy .Gương mặt ông không già so với bề dày thành tích và nụ cười hóm hỉnh . - Xin chào các sứ giả nhỏ tuổi . Tôi quan tâm đến các cậu hơn là ông giáo sư khả kính này . Ông vừa nói vừa đưa tay chỉ sang giáo sư Đại Nam trong khi chúng tôi cúi đầu chào . - Không hiểu chúng ta bàn luận tới đâu rồi nhỉ À từ trường lạ có thể ảnh hưởng đến các proton và phá vỡ thế cân bằng của chúng rồi phát sinh một giòng năng lượng mới .Giáo sư có khẳng định như vậy không Giáo sư SONG ngồi xuống bên kỹ sư Quang ông lắc lắc mái tóc màu hạt dẻ dùng những ngón tay có làn da mịn màng như thanh niên vuốt ngược tóc ra đằng sau . Mắt ông ánh lên vẻ tinh quái -Giáo sư muốn hỏi từ trường trong khu vực không gian của AnPha có đủ sức làm thay đổi toàn bộ hệ thống máy móc của con tàu gây nên sự trục trặc hiếm có như con tàu của ngài Kỹ sư Quang cắt lời ông - Đúng vậy . Chúng tôi nóng lòng muốn biết nguyên nhân .Bởi chúng tôi không bị lạc trong thái dương hệ mà biến vào trong vùng không gian xa lạ này . - Anh không thấy đây là sự tình cờ thú vị ư . Một chuyến đi có lợi cho cả đôi bên . Nằm mơ cũng không thấy nổi . - Chúng tôi không muốn mơ nữa . Xã hội nầy xa lạ với chúng tôi . Tôi chưa chuẩn bị để đón nhận những tiến bộ mà tương lai ở trái đất phải hàng mấy trăm năm nữa mới bắt kịp . Đôi mắt của giáo sư Song sầm lại .Ông nói giọng mệt nhọc - Tôi thì muốn mơ nhưng chẳng bao giờ nằm mơ hết . Giáo sư Đại Nam thở dài - Đó là căn bịnh của thời đại máy móc . Một vấn đề thuộc xã hội . Còn chúng tôi đang có những vấn đề kỹ thuật mà chúng tôi phải tự giải quyết để tồn tại không phải ở đây mà ở trái đất của chúng tôi . Giáo sư Song thở dài - Tôi muốn học hỏi nhiều ở giáo sư những con người rất giống chúng tôi mà cũng rất khác chúng tôi . Ngày xưa người ta gọi đó là bản sắc văn hóa . Tôi được ủy thác để .