TIÊN SỞ Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ Phẩn 2: Nhân sanh nhược chích như sơ kiến Sở Dịch bất giác tỉnh lại, đã vào sáng sớm ngày hôm sau, bên tai chim hót ríu rít, gió lạnh đang thổi to, bên trong cơ thể dường như có một luồng khí ấm đang di chuyển không ngừng, tinh thần sáng láng. Mở mắt ra, hắn thấy trời xanh trong vắt, mây trắng dằng dặc, mặt trời chiếu sáng rực rỡ. Con lừa cúi đầu, mắt nhìn chăm chú, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, trong miệng "ba ba"đang nhai cỏ. Hắn. | TIÊN SỞ Tác giả Thụ Hạ Dã Hồ Phẩn 2 Nhân sanh nhược chích như sơ kiến Sở Dịch bất giác tỉnh lại đã vào sáng sớm ngày hôm sau bên tai chim hót ríu rít gió lạnh đang thổi to bên trong cơ thể dường như có một luồng khí ấm đang di chuyển không ngừng tinh thần sáng láng. Mở mắt ra hắn thấy trời xanh trong vắt mây trắng dằng dặc mặt trời chiếu sáng rực rỡ. Con lừa cúi đầu mắt nhìn chăm chú cùng hắn bốn mắt nhìn nhau trong miệng ba ba đang nhai cỏ. Hắn bỗng nhớ lại chuyện tối qua ngồi phắt dậy. Vừa mới nhìn xung quanh Sở Dịch lòng thấy lạnh toát a lên một tiếng lớn. Tự nhiên hắn thấy mình đang ở trên sườn núi bốn bề rừng tùng như biển hoang mộ khắp nơi cỏ khô theo nhau lay động bản thân hắn đang nằm trên một đống lá ngôi miếu đâu rồi Nhà sư đâu rồi Sở Dịch trí não mê loạn lẽ nào chuyện xảy ra tối qua chỉ là giấc mơ Hắn xốc mạnh đám lá lên con bạch hồ ấy không có bóng tích gì nhưng trên người hắn rõ ràng chiếc túi bạc trắng đêm qua đang vắt ngang Lòng hắn chấn động nắm lấy chiếc túi giơ lên khẽ nghiêng sang hào quang chói mắt ngọc lấp lánh rơi đầy trên đất những trân bảo đêm qua lại xuất hiện trước mắt. Đầu óc Sở Dịch càng thêm mê loạn ngạc nhiên lúc thật lúc ảo. Nhất thời hắn không biết đã xảy ra chuyện gì nhìn bốn bề mộ địa hoang vắng hàn khí lạnh lẽo đột nhiên nghĩ Lẽ nào. lẽ nào tối qua thật sự gặp quỉ ư Hắn bình tĩnh lại cẩn trọng thu thập lại trân bảo vào trong túi lúc ấy mới phát hiện ra hồng ngọc tiểu đĩnh mã não hồ lô nhưng thạch hạp cùng xích hồng niệm châu lại không thấy Hắn nhớ kĩ lại rõ ràng đã bỏ hết cả bốn thứ vào trong túi sao giờ lại biến mất Trong lòng bởi thế tự nhiên phát lãnh. A hu con lừa không nhịn được kêu lên ngậm vạt áo trước của hắn giống như hối thúc hắn đi. Sở Dịch ngơ ngẩn đứng lên thu lại từng quyển sách trên đất bỏ vào hành lý dắt con lừa hạ sơn đi được vài bước đột nhiên phát hiện trong lá khô phủ đầy núi có thi thể dã thú nằm dài trên đất đông vô kể hổ sói hươu dê bày cạnh nhau trùng điệp tất cả đều bị mổ bụng máu tươi thấm khắp. Lẽ nào .