VỆ TƯ LÝ HỆ LIỆT Tác giả: Nghê Khuông Chương 5: Đáng giá dùng tính mạng trao đổi Ta cùng Hồ Sĩ đi ra ngoài, vừa đi vừa đảo mắt đánh giá kiến trúc và hoàn cảnh xung quanh, nếu có thể biết rõ được hoàn cảnh nơi đây thì việc trốn chạy sẽ có lợi hơn nhiều lắm. Tuy nhiên Hồ Sĩ dường như có máy quét ý nghĩ nhìn thấu ý đồ của ta vậy, trên mặt vẫn giữ vẻ cười lạnh lùng nguyên thủy. Thấy hắn như thế, mặc dù vẻ bề ngoài của ta cố làm ra. | VỆ TƯ LÝ HỆ LIỆT Tác giả Nghê Khuông Chương 5 Đáng giá dùng tính mạng trao đổi Ta cùng Hồ Sĩ đi ra ngoài vừa đi vừa đảo mắt đánh giá kiến trúc và hoàn cảnh xung quanh nếu có thể biết rõ được hoàn cảnh nơi đây thì việc trốn chạy sẽ có lợi hơn nhiều lắm. Tuy nhiên Hồ Sĩ dường như có máy quét ý nghĩ nhìn thấu ý đồ của ta vậy trên mặt vẫn giữ vẻ cười lạnh lùng nguyên thủy. Thấy hắn như thế mặc dù vẻ bề ngoài của ta cố làm ra vẻ như không có chuyện gì nhưng trong lòng thì lại nhịn không được âm thầm mắng chửi hắn. Những vật kiến trúc được làm nên nơi đây đều là vì sự phòng vệ mà thiết kế ngay khi ta vừa bứơc ra khỏi cửa phòng thì nhìn quanh nhưng cũng không biết là đang ở tầng nào nữa. Cái ta nhìn thấy chỉ là một cái hành lang hình chữ Thập bộ phận ở trung tâm là một cái không gian hình tròn. Có một căn phòng bằng thủy tinh bên trong có chứa rất nhiều màn hình cùng thiết bị vừa nhìn đã đóan ra là chúng đựơc dùng cho việc giám sát theo dõi. Trong phòng có cả thảy sáu người hai người đang phụ trách theo dõi màn hình về tình hình nơi này còn bốn người khác thì đang ngồi ở một bên trước mặt của bọn họ là một loại vũ khí rất hiếm thấy. Đó là thiết bị phóng hỏa tiễn loại nhỏ mục tiêu của nó là nhắm ngay vào cái hành lang chữ Thập . Trong hành lang ngoại trừ có rất nhiều người canh gác ra trên tường đều có bố trí các họng súng lộ ra ngoài xoay tròn liên tục. Ta đoán những họng súng trên tường kia chắc chắn là do người ngồi trong căn phòng thủy tinh kia điều khiển. Ở phía cuối của hành lang chữ Thập có một cánh cửa rất dày làm bằng thép. Không đề cập đến việc mở cửa khó khăn trên thật tế thì ngay cả một con ruồi cũng sẽ không có cơ hội nào để bay đến trước cửa mà không bị phát giác và càng không có cơ hội nào để có thể thoát được những nòng súng và đám thủ vệ kia. Khó trách tại sao Hồ Sĩ lại tự tin và bình tĩnh như vậy. Ở chỗ này đích thật là không thể trốn thoát. Tuy nhiên Hồ Sĩ thật sự là cười quá sớm rồi hắn không hề nghĩ đến biện pháp đơn giản nhất để rời đi nơi này đó .