Lắng đọng cà phê Ký Ức Hàng trúc mát rượi chạy theo lối đi, chiếc cầu ván bắc ngang lối mòn, dòng suối trong vắt, tiếng nhạc như vẳng lại từ xa khiến thực khách trùng lòng về một miền ký ức. Cà phê Ký Ức không tạo ấn tượng tốt với những người vô tình đi ngang bởi chiếc cổng vào quán nhỏ xíu, âm u. Thế nhưng khi bước qua cánh cổng “ghê ghê” ấy, khách chợt nhận ra cái âm u ấy chỉ dừng lại ở cảm giác mát rượi của hàng trúc chạy dài ngoằn ngoèo theo. | Lắng đọng cà phê Ký Ức Hàng trúc mát rượi chạy theo lối đi chiếc cầu ván bắc ngang lối mòn dòng suối trong vắt tiếng nhạc như vẳng lại từ xa khiến thực khách trùng lòng về một miền ký ức. Cà phê Ký Ức không tạo ấn tượng tốt với những người vô tình đi ngang bởi chiếc cổng vào quán nhỏ xíu âm u. Thế nhưng khi bước qua cánh cổng ghê ghê ấy khách chợt nhận ra cái âm u ấy chỉ dừng lại ở cảm giác mát rượi của hàng trúc chạy dài ngoằn ngoèo theo con đường dẫn vào quán cùng những chiếc đèn lồng cháy trên cao. Chính hàng trúc và cái ngoằn ngoèo ấy như tách biệt âm thanh của cuộc sống với không gian của quán như đưa khách rời cái ồn ào của Sài thành về miền quê nào đó. Cuối con đường chiếc cổng chào bằng tre thô sơ cầu nhỏ bắc ngang dòng suối trong vắt in dáng những chú cá tung tăng bơi lội. Ngôi nhà ba gian bằng gạch mộc kiểu cổ đôi quang gánh trong góc nhà cái gáo chiếc lu bộ trường kỷ bên hiên như tô đậm hơn bức tranh miền quê thanh bình .