Lý thuyết tương đối rộng của Enstein Lý thuyết tương đối rộng, còn được gọi là lý thuyết tương đối tổng quát, là một lý thuyết vật lý cơ bản về hấp dẫn. Lý thuyết này được Albert Einstein đưa ra vào năm 1915. Nó có thể coi là phần bổ sung và mở rộng của lý thuyết hấp dẫn Newton ở tầm vĩ mô và với vận tốc lớn. Lý thuyết này mô tả hấp dẫn tương tự như sự biến dạng địa phương của không-thời gian. Cụ thể là một vật có khối lượng sẽ làm cong không thời. | r J 1 Á i Ấ V r 1 Lý thuyêt tương đôi rộng của Enstein Lý thuyết tương đối rộng còn được gọi là lý thuyết tương đối tổng quát là một lý thuyết vật lý cơ bản về hấp dẫn. Lý thuyết này được Albert Einstein đưa ra vào năm 1915. Nó có thể coi là phần bổ sung và mở rộng của lý thuyết hấp dẫn Newton ở tầm vĩ mô và với vận tốc lớn. Lý thuyết này mô tả hấp dẫn tương tự như sự biến dạng địa phương của không-thời gian. Cụ thể là một vật có khối lượng sẽ làm cong không thời gian xung quanh nó. Độ cong của không thời gian chính bằng lực hấp dẫn. Nói một cách khác hấp dẫn là sự cong của không thời khi ra đời đến nay lý thuyết tương đối rộng đã chưa bao giờ thất bại trong việc giải thích các kết quả thực nghiệm. Nó là cơ sở nghiên cứu của các ngành thiên văn học vũ trụ học và vật lý thiên văn. Nó giải thích được rất nhiều các hiện tượng mà vật lý cổ điển không thể làm được với độ chính xác và tin cậy rất cao ví dụ như hiện tượng ánh sáng bị bẻ cong khi đi gần Mặt Trời hoặc tiên đoán được sự tồn tại của sóng hấp dẫn hố đen và sự giãn nở của vũ giống như các lý thuyết vật lý cách mạng khác như cơ học lượng tử chẳng hạn lý thuyết tương đối chỉ do một mình Albert Einstein xây dựng nên mặc dù ông cũng cần sự giúp đỡ của một người bạn là Marcel Grossmann về toán học các mặt thuyết tương đối rộng ở dạng thuần túy mô tả không thời gian như một đa tạp Lorentz 4 chiều bị làm cong bởi sự có mặt của khối lượng năng lượng và xung lượng tenxơ ứng suất năng lượng nằm trong nó. Mối liên hệ giữa tenxơ ứng suất năng lượng và độ cong của không thời gian được biểu thị qua phương trình trường động quán tính của vật thể là chuyển động theo các đường trắc địa đường trắc địa kiểu thời gian cho các vật có khối lượng và đường trắc địa kiểu ánh sáng cho photon trong không thời gian và hoàn toàn phụ thuộc vào độ cong của không thời điểm khác biệt nhất của lý thuyết tương đối rộng so với các lý thuyết khác là ý tưởng về lực hấp dẫn được thay bằng hình dáng