Bảy bước đến thành công CHƯƠNG I

Bảy bước đến thành công CHƯƠNG I - LUYỆN LÒNG TỰ TÍN VÀ RÈN NGHỊ LỰC LÒNG TỰ TÍN Bạn thường thấy một người đi chào khách hàng[1] đi đi lại lại cả chục lần trước một hãng nọ, do dự hoài mà không dám vào để mời mua hàng. Mà người đó biết chắc rằng chỉ bị mời ra là cùng, chứ không ai đánh đập gì hết. Vậy người đó do dự không phải vì thiếu can đảm mà thiếu lòng tự tín. Người đó không tin rằng mình đủ khéo léo để thành công trong bốn giai đoạn. | Bảy bước đến thành công CHƯƠNG I - LUYỆN LÒNG TỰ TÍN VÀ RÈN NGHỊ LỰC LÒNG TỰ TÍN Bạn thường thấy một người đi chào khách hàng 1 đi đi lại lại cả chục lần trước một hãng nọ do dự hoài mà không dám vào để mời mua hàng. Mà người đó biết chắc rằng chỉ bị mời ra là cùng chứ không ai đánh đập gì hết. Vậy người đó do dự không phải vì thiếu can đảm mà thiếu lòng tự tín. Người đó không tin rằng mình đủ khéo léo để thành công trong bốn giai đoạn sau đây - Làm cho người mình mời có thiện cảm với mình và chú ý tới món hàng của mình. - Giảng giải về những ích lợi của món hàng. - Chỉ cho người mình mời thấy rằng món hàng đó hợp với nhu cầu của họ. - Sau cùng khéo nói sao cho họ mua. Không tin sẽ thành công cho nên không chào khách hàng mà lại kiếm lý lẽ để tự bào chữa. Hôm nay thứ hai sáng thứ hai thiên hạ hay quạu có mời mua chỉ tốn công. Hoặc hôm nay trời mưa mà ngày mưa mình hay buồn bực không tươi tỉnh ăn nói không hoạt bát không thành công được. Thôi để lần khác tuần sau chẳng hạn. Thế là lỡ một cơ hội. Nếu người đó trái lại có lòng tự tín thì cứ tươi cười gõ cửa chào khách khéo léo khen họ để họ có thiện cảm với mình rồi tuần tự làm cho họ chú ý tới món hàng hăng hái tả những tiện lợi của nó dẫn dụ cho họ tin rằng nó hợp với nhu cầu của họ. Tin ở mình ở món hàng mình mời mua thì chắc chắc là bán được mà nếu không thì ít nhất cũng gây được mầm tốt lần sau sẽ hái quả. Tự tín và có nghị lực là hai đức cần thiết cho sự thành công. Người nhút nhát mỗi khi thất bại đáng lẽ phân tích sự thất bại đó tìm nguyên nhân để sửa đổi thì lại quá lo nghĩ buồn tủi vì trót đã lầm lỡ để đến nỗi nghị lực nhụt đi rồi tin rằng mình không sao thành công được hết. Tức như một người lái xe hơi cho sát bờ đường lần đầu vụng về để bánh trước đụng lề. Nếu người đó tự chê Mình dở quá không biết đoán đúng bánh xe còn cách lề bao xa hết rồi tự trách hoài thì không bao giờ lái xe giỏi được. Còn nếu người đó cho xe lại một đường vắng ngừng xe khi thấy mũi xe vừa mới che khuất lề xuống xe đo xem bánh trước

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.