Những ngày đông tàn rồi sẽ đi qua Nắng Xuân vừa trở lại Em cởi chiếc áo len ủ kín hơi ấm suốt mấy tháng dài Phơi trước làn gió Đừng để tình anh bay theo Đừng để tháng ngày của chúng ta bay đi Cùng với làn gió ấy Phố mùa xuân Ngồi một mình dưới phố Sống âm thầm biển khơi Dạ thầm reo khúc nhạc Mây thấp thoáng ngang trời Phố tháng Giêng quê nhà Lòng vui như mới lớn Dâng con nước về xa Qua những ngày bão động Người từ xa trở về Có mang. | Phơi áo Những ngày đông tàn rồi sẽ đi qua Nắng Xuân vừa trở lại Em cởi chiếc áo len ủ kín hơi ấm suốt mấy tháng dài Phơi trước làn gió Đừng để tình anh bay theo Đừng để tháng ngày của chúng ta bay đi Cùng với làn gió ấy Phố mùa xuân Ngồi một mình dưới phố Sống âm thầm biển khơi Dạ thầm reo khúc nhạc Mây thấp thoáng ngang trời Phố tháng Giêng quê nhà Lòng vui như mới lớn Dâng con nước về xa Qua những ngày bão động Người từ xa trở về Có mang theo nỗi nhớ Em từ xa trở về Tình ấm nồng sớm tối Phố ngày xuân như mới Nhung mướt với lụa là Yêu người trần gian mở Cõi tình Xuân bao la Khúc ngày thường Mỗi ngày tôi thường đi qua đây Dưới con đường những hàng cây cụt đầu Đến cùng cuộc hẹn Ai thì thầm đâu đó nghe vẳng bài tự tình Nhớ một người đã xa một người đã khuất Bạn thân mến tôi cũng có một mối tình Để vỗ về ru cùng năm tháng Để mỗi ngày tôi vui với lời nói ấy từ đôi môi ấy Để mỗi ngày tôi chìm trong đôi mắt ấy Để quên và nhớ từng ngày Như mùa xuân vẫn thường hằng quay về đúng hẹn Cho cuộc đời trang mới tinh khôi TỪ HOÀI TẤN THƠ VIÊN LINH KIM XUYÊN Mưa trời nhỏ hạt trên vai Mình tôi đứng đợi nghe dài tiếng than Cây yên bóng xế thu vàng Cột chon von nối đôi hàng điện thưa Em ơi vui một đêm bù Mai xa thành phố bây giờ thức trông Máu đi rời rạc thân buồn Vi vu trong tóc một hồn tử sinh Đời đi quằn quại trong mình Thôi em mai chịu hai ngành héo hon Trong mưa trời đất hao mòn Vào đây ghế trống khói hun mặt người Em ngồi đây nốt đêm vui Ủ ê tâm sự những đời thanh niên. THƠ TRẦN DẠ TỪ BÀI RU mi sầu thôi khép đi em hồn anh rộng đã trăm miền không gian ngày vơi cửa trống thu .