Trận cãi vã trong nhà vệ sinh nam Tên con trai Số 0 vừa vào trường đã nổi tiếng. Còn số 2 đã nổi sẵn rồi. Học giỏi, tính hay nổi tiếng. Xinh đẹp nổi tiếng. Và bạn nó – thằng bé số 1, cũng là một hot boy nổi tiếng. Hà Nội một ngày đầu đông Nó ngồi một mình trong góc quán cà phê nhỏ. Nó ngồi trong một quán cà phê mà lại uống trà. Mùi trà thơm và ấm quá! Cái rét ngọt ngào này làm nó nhớ, nó nhớ lắm, người đã xa, rất xa, và thời. | Trận cãi vã trong nhà vệ sinh nam Tên con trai Số 0 vừa vào trường đã nổi tiếng. Còn số 2 đã nổi sẵn rồi. Học giỏi tính hay nổi tiếng. Xinh đẹp nổi tiếng. Và bạn nó - thằng bé số 1 cũng là một hot boy nổi tiếng. Hà Nội một ngày đầu đông. Nó ngồi một mình trong góc quán cà phê nhỏ. Nó ngồi trong một quán cà phê mà lại uống trà. Mùi trà thơm và ấm quá Cái rét ngọt ngào này làm nó nhớ nó nhớ lắm người đã xa rất xa và thời gian đã qua mãi không trở lại. Bỗng nó nghe thấy một âm thanh nhẹ nhàng dìu dặt thanh thoát cất lên ở một góc khác của quán cà phê nhỏ. Một tiếng guitar ngọt và dịu như cái lạnh tái tê này. Quan trọng hơn đó là lần đầu tiên nó nghe một người đánh guitar bản My Memory trong Bản tình ca mùa đông. Đó là một bản nhạc viết cho Violon và piano mà sao nghe tiếng guitar vừa lạ quá mà vừa quen quá. Người đánh guitar còn rất trẻ. Ngồi cùng một người bạn khác. Nó bỗng có cảm giác như đang sống trong phim Hàn Quốc thật. Nó tự dưng mỉm cười. Người cầm đàn có một khuôn mặt sáng lên nét thông minh và ánh mắt vô cùng ấm áp đầy tình cảm nhưng có gì đó buồn buồn. Anh bạn ngồi cạnh trông có khi còn bắt mắt hơn và ánh nhìn tươi vui không phảng phất u buồn. Tự dưng trong một vài khoảnh khắc ngắm hai con người như bước ra từ trong phim ấy nó quên mất nỗi nhớ đang cháy lên trong lòng. Chính giai điệu buồn da diết của bản đàn kéo nó lại với dòng tâm trạng đứt quãng. 5h30 rồi nó phải về thôi. Nó về không quên đánh rơi lại phía sau một nụ cười nụ cười có thể làm ấm buổi chiều đông của hai người ở một góc khác của cái quán nhiều góc cạnh khi họ tình cờ nhìn lên một cô bé vừa đứng lên ra về. Ba tháng sau. Mày như dở hơi ý viết bài văn tự sự nộp cho cô mà mày đánh số nhân vật. Mày không đủ thông minh để nghĩ ra mấy cái tên à - Nó mỉa thằng bạn. Kệ tao. Toán học là tình yêu của đời tao. Mày không thấy sao trong truyện của tao số của nhân vật thể hiện tầm quan trọng của nhân vật ấy đối với tao - Thằng bạn bao biện. Thế tao số mấy Mày á mày số 2. Thế ai số 1 Nó tò mò. Mẹ tao chứ .