Huế thương ơi, ta thương và mãi nhớ Mười mấy năm như cách mấy ngàn năm Giã biệt nhau giấu mặt khóc một lần Hè tưởng nhớ u hoài mùa thu cũ Nội thành ơi Hoàng cung chừ ủ rũ Xa nhau rồi còn lại nỗi cô đơn Ta nơi đây tuyết phủ trắng tâm hồn Những ray rứt ôm từng cơn ảo mộng Thu vàng đến hắt hiu niềm cô đọng Một thoáng mùa thu hương cũ ái ân xưa Ngập ngừng giã biệt dưới mưa Con phố nhỏ cơn giông chiều nức nở Để nay chừ một mình ta bỡ. | HOÀNG BÍCH ĐÀO GOM NẮNG CALI SƯỞI NỒNG CHO HUẾ Huế thương ơi ta thương và mãi nhớ Mười mấy năm như cách mấy ngàn năm Giã biệt nhau giấu mặt khóc một lần Hè tưởng nhớ u hoài mùa thu cũ Nội thành ơi Hoàng cung chừ ủ rũ Xa nhau rồi còn lại nỗi cô đơn Ta nơi đây tuyết phủ trắng tâm hồn Những ray rứt ôm từng cơn ảo mộng Thu vàng đến hắt hiu niềm cô đọng Một thoáng mùa thu hương cũ ái ân xưa Ngập ngừng giã biệt dưới mưa Con phố nhỏ cơn giông chiều nức nở Để nay chừ một mình ta bỡ ngỡ Màu thời gian tím ngắt giữa bao la Xin một lần trong nỗi nhớ thiêt tha Gom nắng Cali sưởi nồng cho Huế. HOÀNG CÔNG THIỆN XUÂN VẮNG BỐ Xuân xưa nghe mẹ kể Bố thức trắng cả đêm Canh mùa trên bếp bánh Hương đêm nếp chín mềm Năm nay không còn bố Nồi bánh chưng ai nhen Mẹ cùng tôi canh chợ Bán Tết dài bao đêm Mẹ sức yếu tuổi già Nhớ bố vắng bao năm Tôi ngồi thương mẹ quá Vầng trán dày nếp nhăn Tiếng pháo xưa không còn Tiếng gà gọi giục xuân Lòng buồn theo giấc ngủ Trong tiếng mẹ thở .