Tối hôm ấy, trời mưa không lớn lắm nhưng rả rít lê thê, kéo theo cơn gió thổi se sắt từng hồi. Con đường đất chạy giữa nghĩa trang bình thường vốn đã có ít ai qua lại huống chi giờ này đã quá nữa khuya, lại gặp dêm giông bão nên càng vắng vẻ tiêu trong tiếng mưa rơi, tiếng gió thổi, chỉ có tiếng ếch nhái ểnh ương từng chập kêu gian bao chùm một màu ảm đạm thê lương. | truyện ma Ngôi Mộ Mới Đắp Tối hôm ấy trời mưa không lớn lắm nhưng rả rít lê thê kéo theo cơn gió thổi se sắt từng hồi. Con đường đất chạy giữa nghĩa trang bình thường vốn đã có ít ai qua lại huống chi giờ này đã quá nữa khuya lại gặp dêm giông bão nên càng vắng vẻ tiêu điều. Lẫn trong tiếng mưa rơi tiếng gió thổi chỉ có tiếng ếch nhái ểnh ương từng chập kêu vang. Không gian bao trùm một màu ảm đạm thê lương. Trên khúc đường lầy lội ấy hai bóng đen sánh vai cắm đầu dạo bước đó là Nghiêm và Đào. Cả hai đều mặc quần áo màu đậm đầu đội nón vải tay cầm xẻng cáng sắt và vai đeo túi vải nâu. Riêng Đào còn thủ thêm cái đèn pin và cứ lâu lâu lại bật lên soi xuống mặt đường loang loáng nước vài lần như thế khiến nghiêm cầu nhầu chửi rồi dằn cái đèn bấm trong tay Đào nhét vô túi vải đeo bên sườn. Nghiêm cẩn thận như thế là phải vẫn biết giờ này đã quá khuya hai bên lối đi chỉ thấy san sát những ngôi mộ mới cũ đủ kiểu đủ cỡ nằm phơi mình dưới trời mưa. Nhưng biết đâu chẳng có ai đó nằm trú ẩn theo khuôn viên nghĩa địa còn thức và bắt gặp hai gã vào đây giữa lúc khuya khoắc này. Thậm chí Đào muốn dừng lại tìm một chỗ khuất gió châm điếu thuốc nhưng Nghiêm cũng không cho. Vào ban đêm là yếu điểm sinh tử Nghiêm đã dặn dò Đào thật kỹ chiều nay trước khi hai gã bày con gà luộc lên bàn thờ cúng tổ thắp nhang khấn vái rồi lặng lẽ xuất hành vào giờ tý. Nghiêm ở Cam pu chia về mới được hơn hai năm. Cam Pu Chia hiện nay có thể nói là một nước Việt nam nhỏ hay đúng hơn là một thuộc địa của VN với số người Việt sang định cư đã lên đến cả triệu kể từ cuộc xâm lăng 20 năm trước. Người Việt sang đây phát triển đủ mọi ngành nghề hợp pháp cũng như bất hợp pháp. Nghiêm là một trong số lưu dân đó chỉ khác một điều là Nghiêm ở Cam Pu chia tới 3 năm nhưng không phải là làm ăn. Gã sang để học nghề nhà giáo của một ông ngành miên về buà ngãi và thuật thôi miên. Xứ chuà tháp vốn nổi tiếng là tỷ phú với bao nhiêu là thầy buà thầy pháp xuất quỷ nhập thần. Sư phụ Thạch Sen của Nghiêm là một trong những