Xin chào các bạn trước khi chúng ta bước vào tìm hiểu các cơ sở phương pháp luận của khoa học và nghiên cứu. Đây không phải là đề tài dễ dàng gì. Trước hết, tôi hi vọng rằng chúng ta sẽ hoàn toàn có thể hiểu nhau về mặt ngôn ngữ. Người quan trọng nhất, bà TS Hoa, sẽ giúp các bạn hiểu tôi và tôi hiểu các câu hỏi, các nhận xét và các kết quả làm việc của các bạn. | Nhưng phải cẩn thận, điều mà phát biểu xác suất này không thể làm được là nói ra: ai, khi nào sẽ gặp phải điều đó. Và vấn đề nằm ở chính câu hỏi này: ví dụ, đối với các nhà máy điện nguyên tử có rất nhiều ước tính xác suất cho các tai nạn lớn có thể xảy ra. Trong các nhà máy điện nguyên tử Đức có sự đe dọa, thuần túy về mặt thống kê, về sự nóng chảy hạt nhân nguyên tử (tình trạng trong đó “sự đốt cháy” các thanh nhiên liệu nguyên tử bị rơi vào sự mất kiểm soát) khoảng 3 đến 4 lần trong khoảng thời gian 1 triệu năm hoạt động. Một khoảng thời gian không thể tưởng tượng được, dài hơn cả khoảng thời gian mà giả thiết cho rằng lúc đó sự xuất hiện đầu tiên của con người (khoảng năm). Bởi vì phát biểu này không nói lên được bao giờ sự kiện cực kì hiếm hoi này bao giờ sẽ xảy ra, cho nên sự đề phòng tai họa này xảy ra phải được chuẩn bị như là nó sẽ xảy ra ngay trong ngày mai. Điều này tất nhiên là không phải hoặc rất có giới hạn, thậm chí còn cho rằng sự kiện hủy diệt này hoàn toàn sẽ không xuất hiện trong khoảng thời gian hoạt động như dự kiến - điều không phải do các dự báo khoa học (chính là điều muốn nói đến ở đây) cung cấp. Vả lại, chính điều này là nguyên nhân dẫn đến việc tại sao một số nước (trong đó có Đức) đã từ bỏ năng lượng nguyên tử: khả năng duy nhất, thực sự an toàn nhất để loại bỏ hậu quả khôn lường do thảm họa nguyên tử mang lại (ở vùng Trung Âu đông dân cư) là sản xuất điện theo cách khác. Sản xuất bằng dầu, than, sức nước và sức gió chứ không bằng sự