Khi lòng tự ái không theo đường chính nữa, khi ta không yêu những nết tốt của ta mà yêu những cái nhỏ mọn, những tật xấu của ta thì ta thành ra hoặc khoe khoang, hoặc kiêu ngạo, hoặc giả nhũn. I. Tính làm đỏm , tính làm điệu và tính tự phụ . Khoe khoang là lúc nào cũng thắc mắc, muốn người ta biết mình, tự cho mình là vinh hạnh. Có hai thế thường gặp là làm đỏng và tự phụ . Làm đỏm là tưởng rằng mình đẹp và mê cái đẹp của mình,. | CHƯƠNG XIV NHỮNG SAI LỆCH CHÍNH CỦA LÒNG Tự ÁI I Khi lòng tự ái không theo đường chính nữa khi ta không yêu những nết tốt của ta mà yêu những cái nhỏ mọn những tật xấu của ta thì ta thành ra hoặc khoe khoang hoặc kiêu ngạo hoặc giả nhũn. I. Tính làm đỏm tính làm điệu và tính tự phụ . Khoe khoang là lúc nào cũng thắc mắc muốn người ta biết mình tự cho mình là vinh hạnh. Có hai thế thường gặp là làm đỏng và tự phụ . Làm đỏm là tưởng rằng mình đẹp và mê cái đẹp của mình mê tất cả những cái gì làm cho cái đẹp đó thêm rực rỡ. Nên biết làm đỏm một cách kín đáo không lố lăng thì tật đó là một cái tật nhỏ nhất và có lẽ dễ thương nhất của ta. Khốn nỗi tính làm đỏm khó kín đáo được lắm. Tự ngắm mình thấy mình đẹp cũng vui lắm rồi thực đấy nhưng phải có người trông thấy thì vui đó mới được đầy đủ . Thêm nữa tính đó dễ sinh ra thái quá. Nó làm mất thì giờ tiền bạc của ta làm ta quên bổn phận đi. Đàn ông ít người mắc tật ấy đến nỗi ham mê được . -Vì những ông thời lưu modain thích phù hoa không có công việc gì suốt ngày ngắm vuốt có thực là bọn mày râu không -Nhưng có biết bao bà và cô cho màu một chiếc áo hay một kiểu tóc là những công việc hệ trọng hơn hết quên cả việc nhà quên cả con bắt chúng nhịn những cái cần thiết để cho mình có những cái phù hoa đó Bên cạnh tính làm đỏm lại có tính làm điệu cũng lố lăng không kém. Ta bắt chước những dáng điệu cử chỉ cách ăn nói mà ta cho là sang trọng. Thành ra ta không phải là ta nữa. Trong người ta có cái gì giả không tự nhiên chướng mắt. Kiểu mẫu có thể đẹp được nhưng mô phỏng chỉ là làm trò khỉ. Ta yêu những vẻ đẹp của thân thể ta ta lại yêu tài đức của ta nữa. Một bộ óc hẹp hòi đến đâu lâu rồi cũng khám phá ra được một đức hiếm có để tự lấy làm vẻ vang. Ông này khen thơ mình ông kia khoe ý tưởng của mình. Họ tự phụ cả -Trời sinh người vậy đó. Cái gì họ cũng đem ra để tự cao khoe khoang dòng giống xứ sở bạn bè khoe những kẻ choà mình cả những kẻ không chào mình họ phù phiếm cả trong tình trắc ẩn trong tiếng cười tiếng khóc và trong