Làm quen với cái chết

Khi tôi xin làm nhà cầm Ý cho phép tôi được triển hạn lưu trú, người ta hỏi tôi: "Bà tính ở đây bao lâu nữa?", tôi đáp: "Ở hoài, cho tới khi tôi chết". Tôi vừa thốt xong tiếng cuối thì cả sáu công chức có mặt lúc đó đều nắm tay đưa xuống đất, ngón trỏ và ngón út đều chìa ra như một cặp sừng, làm dấu "phủ phui". Họ cho như vậy là gở. Phải kị, không được thốt ra tiếng chết. Điều đó thật lạ lùng nhất là người Ý có vẻ coi thường. | Làm quen với cái chết Khi tôi xin làm nhà cầm Ý cho phép tôi được triển hạn lưu trú người ta hỏi tôi Bà tính ở đây bao lâu nữa tôi đáp Ở hoài cho tới khi tôi chết . Tôi vừa thốt xong tiếng cuối thì cả sáu công chức có mặt lúc đó đều nắm tay đưa xuống đất ngón trỏ và ngón út đều chìa ra như một cặp sừng làm dấu phủ phui . Họ cho như vậy là gở. Phải kị không được thốt ra tiếng chết. Điều đó thật lạ lùng nhất là người Ý có vẻ coi thường hoặc quen với cái chết. Xe tang của họ không trá hình thành những xe giao hàng đẹp để chạy lén tới nghĩa địa như có mặc cảm tội lỗi trái lại quan tài đặt trên xe phủ đầy hoa không có ý che giấu ai cũng trông thấy phía sau là bọn người đưa đám đi bộ hoặc ngồi xe và đám tang trịnh trọng len lỏi qua các đường phố trước mắt mọi người. Đành rằng mình dự đám tang một người khác với chính mình chết người ta đưa ma mình hai cái đó khác xa nhau. Dù miệng muốn nói chết phắt cho rồi mà được sống thì chúng ta cũng không từ. Sinh vật nào cũng sợ chết. Chúng ta đều phải chết một ngày nào đó. Đời sống nào cũng tiến tới sự chết không sao tránh khỏi. Có nhiều thái độ đối với luật thiên nhiên ấy. Một thái độ là tuy nhận rằng ai cũng phải chết nhưng về riêng mình thì cứ coi như mình sẽ sống hoài hoặc ít nhất sẽ còn sống được lâu chưa phải quan tâm tới cái chết. Nhiều người có thái độ đó và không thể chê trách họ được. Nhưng sớm muộn gì cũng tới lúc nhìn thẳng vào cái chết. Một chuyện cổ tích kể rằng một người nọ giao hẹn với thần chết thần chết sẽ không tới bắt người đó thình lình mà sẽ thỉnh thoảng sai sứ giả tới báo tin trước. Thần chết giữ lời hứa sai các sứ giả tai nạn bệnh tật tuổi già tới báo tin. Nhưng người nọ không chịu coi những sứ giả đó là do thần chết sai tới rốt cuộc cũng chết một cách bất ngờ. Đối với chúng ta thì một trong những sứ giả của thần chết là lòng sợ chết. Không phải lúc nào ta cũng sợ chết đâu nhưng có những thời ta sợ chết chẳng hạn lúc ta suy nhược về tinh thần kém sức chiến đấu. Lúc chúng ta u uất hay đau ốm. Nỗi sợ đó chúng

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.