nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường - Sức mạnh của ý chí

Sức mạnh của ý chí “Tôi luôn tin rằng tôi có thể đi lại bình thường, và đó là sự thật. Giờ đây tôi sẽ chạy, và chạy nhanh hơn bất kỳ người nào khác!” Tại ngôi trường làng nhỏ bé của một vùng quê nghèo thuộc bang Kansas, Mỹ, có một cậu học trò bảy tuổi thường đi học sớm để đốt lò sưởi cho cả lớp. Một sáng nọ, khi vừa bước đến cửa lớp, bọn trẻ nhìn thấy lửa cháy tràn lan khắp phòng học. Chúng hốt hoảng khi nhìn thấy người bạn tốt bụng của mình đang. | Sức mạnh của ý chí Tôi luôn tin rằng tôi có thể đi lại bình thường và đó là sự thật. Giờ đây tôi sẽ chạy và chạy nhanh hơn bất kỳ người nào khác Tại ngôi trường làng nhỏ bé của một vùng quê nghèo thuộc bang Kansas Mỹ có một cậu học trò bảy tuổi thường đi học sớm để đốt lò sưởi cho cả lớp. Một sáng nọ khi vừa bước đến cửa lớp bọn trẻ nhìn thấy lửa cháy tràn lan khắp phòng học. Chúng hốt hoảng khi nhìn thấy người bạn tốt bụng của mình đang nằm bất tỉnh trên nền nhà. Mọi người nhanh chóng kéo cậu ra ngoài và đưa cậu đến trạm xá trong tình trạng thập tử nhất sinh cậu bị phỏng gần hết phần thân dưới. Từ trên giường bệnh cậu bé lại ngất xỉu một lần nữa khi nghe bác sĩ nói với mẹ cậu rằng cậu đã hết phương cứu chữa rằng cậu sẽ chết trong vài ngày tới vì ngọn lửa đã tàn phá gần như toàn bộ phần thân thể từ bụng xuống đến chân cậu. Nhưng cậu trò nhỏ không muốn chết. Cậu quyết định phải sống bằng mọi giá. Và trước sự kinh ngạc của các nhân viên y tế cậu đã thực sự sống sót. Khi lưỡi hái tử thần đã đi qua cậu lại nghe bác sĩ và mẹ cậu nói thầm gì đó với nhau. Bác sĩ bảo rằng thịt da cậu đã bị lửa nướng chín gần hết rằng cái chết có lẽ là tốt hơn cho cậu vì cậu sẽ sống cuộc đời còn lại trên một đôi chân què quặt. Một lần nữa cậu bé dũng cảm hạ quyết tâm rằng cậu sẽ chẳng chịu làm một đứa trẻ tật nguyền cậu phải đi chạy nhảy như các bạn của mình. Nhưng sự thật là cậu chẳng thể cử động được gì từ thắt lưng trở xuống toàn bộ phần dưới cơ thể cậu chỉ là một sự bất động. Cuối cùng cậu cũng được xuất viện. Mẹ cậu xoa bóp đôi chân nhỏ bé của cậu mỗi ngày nhưng cậu vẫn không hề có cảm giác gì cậu hoàn toàn không điều khiển được phần dưới cơ thể mình. Nhưng ý chí của cậu thì mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Một buổi sáng nọ khi mẹ cậu đẩy cậu ra sân để hít thở khí trời và tắm nắng cậu vùng dậy nẩy người ra khỏi chiếc xe lăn rơi đánh phịch xuống đất. Cậu bò cậu trườn cậu toài người vào đám cỏ kéo lê đôi chân tật nguyền phía sau. Cậu nhắm thẳng hàng rào mà bươn tới rồi bằng một nỗ lực bất ngờ .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.