Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân - Thiên nhiên rất đẹp đầy hương sắc của hoa “đồng nội xanh rì”, của lá “cành tơ phơ phất”; “Tuần tháng mật” của ong bướm. “Khúc tình si” của yến anh. “Và này đây ánh sáng chớp hàng mi”. Chữ “này đây” được 5 lần nhắc lại diễn tả sự sống ngồn ngộn phơi bày, thiên nhiên hữu tình xinh đẹp thật đáng yêu. Vì lẽ đó nên phải vội vàng “tắt nắng đi” và “buộc gió lại”. Trong cái phi lí có sự đáng yêu của một tâm hồn. | VỘIVÀNG 1. Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân - Thiên nhiên rất đẹp đầy hương sắc của hoa đồng nội xanh rì của lá cành tơ phơ phất Tuần tháng mật của ong bướm. Khúc tình si của yến anh. Và này đây ánh sáng chớp hàng mi . Chữ này đây được 5 lần nhắc lại diễn tả sự sống ngồn ngộn phơi bày thiên nhiên hữu tình xinh đẹp thật đáng yêu. Vì lẽ đó nên phải vội vàng tắt nắng đi và buộc gió lại . Trong cái phi lí có sự đáng yêu của một tâm hồn lãng mạn. - Tuổi trẻ rất đẹp rất đáng yêu. Bình minh là khoảnh khắc tươi đẹp nhất của một ngày đó là lúc Thần Vui hằng gõ cửa . Tháng giêng là tháng khởi đầu của mùa xuân ngon như một cặp môi gần . Một chữ ngon chuyển đổi cảm giác thần tình một cách so sánh vừa lạ vừa táo bạo. Chiếc môi ấy chắc là của giai nhân của trinh nữ. Đây là câu thơ hay nhất mới nhất cho thấy màu sắc cảm giác và tâm hồn yêu đời yêu cuộc sống đến cuồng nhiệt của thi sĩ Xuân Diệu. Chắc là Xuân Diệu viết bài thơ này trước năm 1938 lúc ông trên dưới 20 tuổi - cái tuổi thanh xuân bừng sáng nhưng thi sĩ đã vội vàng một nửa -cách nói rất thơ - chẳng cần đến tuổi trung niên nắng hạ mới luyến tiếc tuổi hoa niên. Dấu chấm giữa dòng thơ rất mới thơ cổ không hề có. Như một tuyên ngôn về vội vàng Tháng giêng ngon như một cặp môi gần Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa. Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân . Vội vàng vì thiên nhiên quá đẹp vì cuộc sống quá yêu vì tuổi trẻ quá thơ mộng. Đang tuổi hoa niên mà đã vội vàng một nửa . Cảm thức của thi sĩ về thời gian về mùa xuân về tuổi trẻ rất hồn nhiên mới mẻ. 2. Mua đi thôi mùa chưa ngả chiều hôm. - Quan niệm về thời gian có nhiều cách nói. Thời gian là vàng ngọc. Bóng ngả lưng ta. Thời gian vun vút thoi đưa như bóng câu tuấn mã vút qua cửa sổ như nước chảy qua cầu. Thời gian một đi không trở lại. Xuân Diệu cũng có một cách nói rất riêng của nhà thơ tương phản đối lập để chỉ ra một đời người chỉ có một tuổi xuân tuổi trẻ một đi không trở lại. Xuân đang tới nghĩa là xuân đương qua Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già. Mà xuân hết