Lưỡi Không Xương - Lưỡi không xương nhiều đường lắc léo

Lưỡi Không Xương Tục ngữ có câu: - Lưỡi không xương nhiều đường lắc léo. Vì nhiều đường lắc léo, nên rất lợi hại. Để diễn tả sự lợi hại của vật không xương kia, người Tây Phương thường nói : - Lưỡi của Esope (Langues d Esope) - Esope là ai mà có lưỡi lợi hại đến nỗi thành tục ngữ ? - Là một danh nhân Hy Lạp sống vào khoảng cuối thế kỷ thứ VII đầu thế kỷ thứ VI trước kỷ nguyên Thiên Chúa. Esope là một nô lệ được giải phóng. Chủ là Xanthos sai Esope. | Lưỡi Không Xương Tục ngữ có câu - Lưỡi không xương nhiều đường lắc léo. Vì nhiều đường lắc léo nên rất lợi hại. Để diễn tả sự lợi hại của vật không xương kia người Tây Phương thường nói - Lưỡi của Esope Langues d Esope - Esope là ai mà có lưỡi lợi hại đến nỗi thành tục ngữ - Là một danh nhân Hy Lạp sống vào khoảng cuối thế kỷ thứ VII đầu thế kỷ thứ VI trước kỷ nguyên Thiên Chúa. Esope là một nô lệ được giải phóng. Chủ là Xanthos sai Esope đi chợ và dặn - Hãy mua món gì ngon nhất . Esope mua toàn lưỡi. Hỏi vì sao. Đáp - Ở trên đời không có gì tốt hơn lưỡi. Đó là mối dây đoàn kết của xã hội chìa hoá của khoa học cơ quan của lý luận của luân lý của thành tín . Để bắt bí Esope hôm sau Xanthos sai đi chợ nữa và dặn - Hãy mua món gì dở nhất. Esope cũng mua toàn lưỡi . Hỏi vì sao. Đáp - Ở đời không còn có gì xấu hơn lưỡi. Đó là mẹ đẻ của kiện cáo nguồn gốc của chia rẽ của giặc giã quê hương của ngụy biện của vu cáo của hành vi bất tín bất thành . Do câu chuyện đó mà có thành ngữ Lưỡi của Esope kia. Esope đã chia ra hai thứ lưỡi là lưỡi tốt và lưỡi xấu. Lưỡi tốt mọc nơi miệng người quân tử vị tha. Lưỡi xấu mọc nơi miệng kẻ tiểu nhân ích kỷ. Gươm Trạm Lư gươm Bàn Dĩnh gươm Ngư Trưòng có tiếng là chặt sắt như chặt bùn nhưng vẫn chưa bén bằng lưỡi bọn tiểu nhân ích kỷ bình sanh chỉ biết có lợi và danh. Và gươm dù bén đến đâu cũng không nguy hiểm không tai hại bằng lưỡi những phường danh lợi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến mình. Bởi vì gươm chỉ chém thẳng một đường còn lưỡi kẻ tiểu nhân uốn bên này cũng được uốn bên kia cũng được. Trong sách Hàn Phi Tử có câu chuyện rằng Có một người ở nước Sở vừa bán thuẫn vừa bán mâu. Ai hỏi mua thuẫn thì anh ta khoe - Thuẫn này rất chắc không gì đâm thủng. Ai hỏi mua mâu thì anh lại khoe - Mâu này thật sắc đâm gì cũng thủng. Một người nghe khoe bèn hỏi - Thế bây giờ lấy mâu của bác đâm vào thuẫn của bác thì sao Đố bà con biết anh ấy trả lời thế nào Sách không thấy nói. Nhưng tôi đoán chắc rằng anh ấy xoa tay cười hì hì và đáp - Thì bác phải mua .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.