Giải Oan Báo Ngôn Luận ra ngày 8 tháng 11 này có đăng tin " một người bị kết án lầm phải ngồi tù đến 15 năm mới được giải oan." Người ấy tên Banayad, 48 tuổi, ở đảo Quezon thuộc Phi Luật Tân. Năm 1946 Banayad bị đưa ra tòa vì tội giết người. Ông ta kêu oan, nhưng vì không có trạng sư biện hộ, nên Toà kết án chung thân, Vừa rồi tự nhiên có người đến thú nhận rằng chính mình là thủ phạm vụ án giết người kia, chớ không phải Banayad. Sau khi các nhà. | Giải Oan Báo Ngôn Luận ra ngày 8 tháng 11 này có đăng tin một người bị kết án lầm phải ngồi tù đến 15 năm mới được giải oan. Người ấy tên Banayad 48 tuổi ở đảo Quezon thuộc Phi Luật Tân. Năm 1946 Banayad bị đưa ra tòa vì tội giết người. Ông ta kêu oan nhưng vì không có trạng sư biện hộ nên Toà kết án chung thân Vừa rồi tự nhiên có người đến thú nhận rằng chính mình là thủ phạm vụ án giết người kia chớ không phải Banayad. Sau khi các nhà hữu trách xét lại bản án nhận thấy quả Banayad vô tội liền trả tự do cho ông ta. Lúc ấy ông ta ngồi tù đã được 15 năm 5 tháng 26 ngày Trở về nhà thì gia đình đã tan tác Sau khi ông vào tù được ít lâu thì vợ ông bỏ nhà theo trai và hai đứa con thơ không người nuôi bị chết đói Thật là thương tâm Đứng trước cảnh ấy các nhà mặt sắt không biết có động tấm lòng vàng hay chăng Câu chuyện này làm cho tôi nhớ vụ án Chu Thanh đời Hán Chiêu Đế 86-74 trước kỷ nguyên Thiên Chúa . Chu Thanh là vợ Kim Sinh đất Đông Hải. Chồng là một hàn nho thanh nhã vợ là một tuyệt thế giai nhân. Vợ chồng yêu kín nhau rất mực nhưng sống với nhau mới được hai năm thì Kim Sinh tạ thế để lại cho Chu Thanh một bà mẹ già và một đứa em gái tên là Tiểu Cô. Cảnh nhà thật là hiu quạnh. Kim Sinh mất rồi gia đình họ Kim như con thuyền không lái. Chu Thanh phải thức khuya dậy sớm làm lụng vất vả mới có thể đỏ lửa ngày hai. Nàng lại hết lòng thờ mẹ chồng. Cho nên bà cụ yêu thương nàng hơn cả con ruôt. Trái lại nàng Tiểu Cô rất ghét Chu Thành vì Chu Thanh đã hơn hẳn nàng về bên nhan sắc lại còn được mẹ chiều chuộng hơn. Nhưng không bao lâu thì Tiểu Cô có chồng. Tuy xung khắc nhau nhưng khi Tiểu Cô sắp vu qui Chu Thanh hết sức lo chạy để thu xếp công việc may sắm áo quần cho cô em bước về nhà chồng khỏi tủi thẹn là con mồ côi nhà nghèo không người săn sóc. Đức hạnh của Chu Thanh được tất cả làng xóm ca ngợi. Nhưng những lời ca ngợi Chu Thanh càng khiến cho cô em chồng bất mãn. Vì thế từ ngày xuất giá Tiểu Cô không hề trở về thăm mẹ thăm chị lấy một lần. Từ ngày Tiểu Cô đi theo