Lần gặp gỡ thứ nhất giữa tôi và cụ Hồ: Số phận người công giáo trong số phận Việt Nam Cụ Hồ xuất hiện, đứng yên trên cửa phi cơ. Tôi không hiểu nhờ đâu mà tôi biết được đó là cụ Hồ. Có lẽ nhờ dáng người đặc biệt của cụ, nhờ những mô tả trước đây chăng hoặc là nhờ cụ là người Việt Nam đầu tiên hiện lên trên bậc thang trước cửa phi cơ. Cụ Hồ đưa tay vẫy chào mọi người, rồi chậm rãi bước xuống. Sau cụ là ông Jean Sainteny, rồi đến các nhân. | I Ă AZ J 1 r _ 1 Ấ . J z A I I À rA Ấ 1 ZA Lần gặp gỡ thứ nhât giữa tôi và cụ Hồ Sồ phận người công giáo trong sồ phận Việt Nam Cụ Hồ xuât hiện đứng yên trên cửa phi cơ. Tôi không hiểu nhờ đâu mà tôi biết được đó là cụ Hồ. Có lẽ nhờ dáng người đặc biệt của cụ nhờ những mô tả trước đây chăng hoặc là nhờ cụ là người Việt Nam đầu tiên hiện lên trên bậc thang trước cửa phi cơ. Cụ Hồ đưa tay vẫy chào mọi người rồi chậm rãi bước xuồng. Sau cụ là ông Jean Sainteny rồi đến các nhân vật Việt Nam mà tôi không biết rõ. Phái đoàn chính phủ Pháp tiến ra tận chân thang máy bay chào đón cụ Hồ. Chúng tôi vẫn đứng yên tuy nhiên có một vài đại diện Việt kiều ôm bó hoa bước ra đi về phía cụ Hồ. Ánh mắt cụ Hồ sáng lên nhìn vào đám Việt kiều và tiến ngay đến phía mây đại diện ôm bó hoa. Cụ Hồ có cử chỉ thân mật tự nhiên cụ ôm bó hoa và ôm luôn người tặng hoa mắt chớp chớp như muồn khóc. Tôi tin là cụ cảm động thật chớ không phải nhờ tài đóng kịch. Cụ làm cái việc duyệt hàng quân danh dự rât nhanh cho xong rồi đi thẳng đến đám Việt kiều. Tôi không hiểu vì đâu mà cụ đến ngay trước mặt tôi trước tiên rồi tiếp đến các cha bên cạnh. Cụ bận bộ quần áo kaki vàng sẫm màu cổ cao và thẳng theo lồi cổ áo lính Tàu. Cụ bắt tay tôi thật chặt tươi cười. Nguyễn Mạnh Hà theo sát sau cụ giới thiệu một sồ Việt kiều với cụ. Cụ hẹn sẽ gặp lại tôi và anh em Việt kiều. Lúc nói chuyện với tôi cụ Hồ có những cử chỉ mà tôi không quên được. Tôi bận áo chùng ngoài khoác áo lạnh có hàng nút xuồng tận chân. Cụ Hồ khi thì đặt tay lên vai tôi khi mân mê những chiếc nút trước ngực tôi. Cụ nghe tôi nói tiếng Nghệ Tĩnh cụ cũng nói toàn giọng Nghệ Tĩnh. Ai mà không cảm động khi nghe tiếng nói quê hương mình giọng nói làng mạc mình Và tôi không cần chồi là tôi đã cảm động thật tình mặc dầu những câu chuyện trao đổi ngắn ngủi trên phi trường Bourget sáng 22-6 chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt. Nguyễn Mạnh Hà dừng lại nói nhỏ với tôi - Cha nên tìm dịp lên gặp cụ chủ tịch khuyên cụ bỏ cái việc đòi lập giáo hội tự trị. Hà nháy tôi