Mã đầu cầm

Mã đầu cầm Trong các làng mạc ở Mông Cổ, vẫn còn nhiều người đi hát dạo, vừa ca vừa đàn. Giọng ca ai oán não nùng. Tiếng đàn như khóc như than. Cây đàn bằng gỗ, thùng đàn hình thang, cần dài. Đầu cần có trạm hình đầu con ngựa. Cung đàn làm bằng đuôi ngựa. Người Mông Cổ gọi cây đàn này là "Khil Khuua", ta tạm gọi là "Mã đầu cầm" (cây đàn đầu ngựa). Tương truyền: về phía bắc xứ Mông Cổ có một Thiên Miếu, người bản xứ gọi là "Bogdokure". Đây là một miếu để. | Mã đâu câm Trong các làng mạc ở Mông Cổ vẫn còn nhiều người đi hát dạo vừa ca vừa đàn. Giọng ca ai oán não nùng. Tiếng đàn như khóc như than. Cây đàn bằng gỗ thùng đàn hình thang cần dài. Đầu cần có trạm hình đầu con ngựa. Cung đàn làm bằng đuôi ngựa. Người Mông Cổ gọi cây đàn này là Khil Khuua ta tạm gọi là Mã đầu cầm cây đàn đầu ngựa . Tương truyền về phía bắc xứ Mông Cổ có một Thiên Miếu người bản xứ gọi là Bogdokure . Đây là một miếu để thờ trời. Muốn đến đây người ta phải băng rừng lướt bụi bằng ngựa suốt bốn mươi ngày. Kế đến là ngọn Cấm Sơn mà người Mông Cổ gọi là Jasaktu Ui . Đây là một vùng hoang vu. Ở mấy thung lũng thỉnh thoảng có 8 con ngựa đến ăn cỏ. Đó là những con thiên mã rất đẹp. Ngoài 7 con mập mạp mạnh mẽ có một con lại gầy gò nháy mắt đã đi xa được ngàn dặm. Người Mông Cổ gọi là Jonung Khara Mori ta có thể tạm gọi là con Thiên lý mã. Nhiều đêm nhị thập bát tú sa xuống. Vừa đến mặt đất thì 28 vì sao ấy biến thành 28 tướng trẻ tuổi mỹ mạo tuấn tú mặc kim giáp kim bào. Hai mươi tướng ngồi trên ngựa. Còn tám tướng kia thì đi thẳng đến Cấm Sơn rồi cưỡi tám con thiên mã đương ăn cỏ ở đấy. Bấy giờ họ mới phi ngựa rong chơi khắp nơi. Rồi đến khi trời vừa hừng đông thì họ trở về trời thành 28 vì sao như cũ. Và khi tối đến thì họ lại xuống trần gian. Một hôm vị tướng trẻ tuổi chỉ huy trong 28 vì sao ấy cưỡi con Thiên lý mã đi dạo bỗng gặp một cô thôn nữ duyên dáng xinh tươi sinh lòng cảm mến. Rồi cả hai cùng tha thiết yêu nhau. Cứ hàng đêm chàng đến với nàng chung gối giao đầu âu yếm trong túp lều tranh đầm ấm của cô thôn nữ. Rồi khi vừng hồng sắp ló dạng thì chàng phi ngựa đi mất để nàng trơ trọi cô quạnh phòng không. Một thời gian như thế nàng tò mò hỏi quê quán gốc gác thì chàng mỉm cười âu yếm tìm mọi cách tảng lờ. Lòng nghi hoặc nên một hôm nàng không ngủ chờ lúc chàng lên yên đi thì nàng cũng rón rén lén bước ra ngoài bắt ngựa đuổi theo. Vì gấp rút để về thiên đình cho kịp giờ trước trời sáng nên chàng không hay gì cả. Nhưng ngựa của chàng chạy quá

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.