Hàng Nước Cô Dần Cô Dần là một thiếu nữ hãy còn trẻ, cứ nghe tên cô thì đủ biết (cái lối đặt tên của cổ nhân ta nghĩ cũng thẳng thắn và thực thà mang cái tuổi trong tên mình, không cần giấu giếm). Tuy vậy cô là một thiếu nữ đãm đang. Một mình cô trông nom cái cửa hàng nước ở trước chợ Đông Xuân, bên cạnh bà cô bán hàng xôi, và cũng như bà, cô bán hàng từ chín giờ tối, suốt đêm cho tới sáng. Cửa hàng của cô cũng không có gì: một vài. | II TKT - A I À Hàng Nước Cô Dân Cô Dần là một thiếu nữ hãy còn trẻ cứ nghe tên cô thì đủ biết cái lối đặt tên của cổ nhân ta nghĩ cũng thẳng thắn và thực thà mang cái tuổi trong tên mình không cần giấu giếm . Tuy vậy cô là một thiếu nữ đãm đang. Một mình cô trông nom cái cửa hàng nước ở trước chợ Đông Xuân bên cạnh bà cô bán hàng xôi và cũng như bà cô bán hàng từ chín giờ tối suốt đêm cho tới sáng. Cửa hàng của cô cũng không có gì một vài miếng trầu một vài phong thuốc lào một bao thuốc lá bán lẻ vài cái bát uống nước như cái bát uống nước ở tất cả các hàng nước Việt Nam đặt úp xuống mặt chõng. Nhưng hàng cô Dần có một chút đặt biệc hơn cô không bán nước vối hay nước chè tươi. Cô bán nước chè tôi cũng không biết chè mạn hay chè hột chỉ biết là một thứ chè cũng dễ uống. Và có lẽ bán cho người ở đất văn minh nên cô bán nước chè uống sôi dù trời rét hay trời nóng mùa đông hay mùa hạ. Ảm chè bọc cái áo gai rất cẩn thận dựng bên một cái hỏa lò than cũng hồng mang một ấm nước bao giờ cũng reo sôi. Ai uống nước đường thì có cốc thủy tinh một xu một cốc. Cô múc vào cốc một thìa đường tuy đường đắt mà xem ra cô cũng múc nới tay lắm. Nghiêng bình chè rót đầy cốc vừa đưa lên cho khách với cái nhìn của đôi mắt nhỏ lanh lẹ hai con người đen bóng loáng như hai con mắt của một con vật non nào. Ăn cơm uống rượu xong mà được một cốc nước chè được rất nóng thì ai chả thích. Nên hàng cô Dần đông khách lắm có khi cô trở tay bán không kịp. Kẻ đứng người ngồi xúm vòng quanh nhưng ngồi xổm mà thôi vì hàng nước ấy lại còn có cái đặc biệt khác nữa là không có ghế ngồi. Những bác phu xe đặt nón lần túi lấy một điếu thuốc lào vài thầy đội xếp uống chè từng ngụm nhỏ trên xe đạp gác ở hè với vài khác hàng áo ngắn còn trẻ tuổi hay điểm thêm vào vị nước một vài câu bông đùa nhè nhẹ đối với cô hàng. Thỉnh thỏang một bác phu già rụt rè thầm khẽ bên tai cô hàng nước hoặc trả tạm một vài xu ở món nợ còn lại hoặc nằn nì xin chịu nữa. Cô hàng díu đôi lông mày nhỏ lại một chút nhưng cô dễ tính rồi cũng